Dù nụ cười của Thẩm Thiên Nhạc rất dịu dàng, rất hoan nghênh anh, nhưng ánh mắt đó. Cố Ngụy Tiêu thấy rõ, nó chính là lạnh nhạt nhìn một kẻ xa lạ.
"Xin chào! Cố tổng." Thẩm Thiên Nhạc lặp lại, bàn tay cô đưa ra không có ý rút về.
Cố Ngụy Tiêu chần chừ nắm lấy tay cô, cầm thật chặt. Thẩm Thiên Nhạc hờ hững nhìn anh, chỉ thấy con người này có bệnh à? Vừa gặp mặt đã muốn nắm tay nắm chặt chân với cô thế này rồi. Nếu là bắt tay đơn thuần thì không nói, đằng này anh ta nắm đã chặt thì thôi, gương mặt đẹp trai đó cũng như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Thẩm Thiên Nhạc cố gắng rút tay về, nhưng sức anh nắm quá chặt nên cô không thể nào động đậy nổi.
Những nhân viên có mặt tại đó đều sững sờ, hai mắt trợn tròn nhìn Cố Ngụy Tiêu.
Người đó... là cậu hai của Thẩm thị - Thẩm Quân cơ mà. Không phải vài năm trước đã qua đời rồi sao? Sao bây giờ lại có thể như người khác đứng sờ sờ tại đây thế này. Hơn nữa lại còn là đại diện của tập đoàn DS-C lớn hàng đầu tại Đức.
Thẩm Thiên Nhạc không hề biết suy nghĩ trong lòng của nhân viên, thấy họ nhìn anh chằm chằm lại cứ nghĩ vì người này quá đẹp trai. Thậm chí bản thân cô nhìn thế nào cũng thấy không đủ, chỉ muốn nhìn ngắm mãi mà thôi.
Cố Ngụy Tiêu cau mày, kéo Thẩm Thiên Nhạc vào lòng. Lời lẽ không ổn định chất vấn cô. "Em thật sự không nhận ra anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-soi-len-giuong/2791579/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.