Thẩm Thiên Nhạc mơ hồ cảm thấy mặt mình ngứa ngứa, cô quay người nằm sấp xuống. "Ưm... tránh ra."
Bên ngoài trời đã sáng tỏ, mưa còn đọng lại bám trên ô cửa sổ mờ mờ ảo ảo không thể nhìn rõ bên ngoài. Cố Ngụy Tiêu nhoài người ra giường nghịch má Thẩm Thiên Nhạc. Anh hết bóp rồi nhéo làm Thẩm Thiên Nhạc khó chịu vô cùng.
Hôm qua anh ngủ rất ngon, cũng không gặp ác mộng giống lúc trước nữa, có lẽ là vì có Thẩm Thiên Nhạc bên cạnh. Có lẽ cũng chỉ có mình cô mới khiến anh an tâm ngủ an giấc như thế.
"Bạn Thiên Nhạc, em trễ giờ làm rồi." Cố Ngụy Tiêu nhẹ giọng nói.
Thẩm Thiên Nhạc ngay lập tức bật ngồi dậy, cô nhìn quanh tìm kiếm điện thoại để xem giờ, nhưng chưa kịp cầm lấy điện thoại trên đầu giường đã bị đôi bàn tay khoẻ khoắn kéo lại ấn xuống giường.
"Anh sốt mất rồi, hôm nay có thể nghỉ làm không?" Giọng Cố Ngụy Tiêu khàn khàn, vừa trầm thấp phả ngay bên tai Thẩm Thiên Nhạc.
Thẩm Thiên Nhạc nhìn người nằm đè lên người mình, cô vòng tay qua đầu ôm mặt anh. "Ngước mặt lên xem nào."
"Ừm..." Cố Ngụy Tiêu uể oải ngước mặt, nằm tì lên ngực Thẩm Thiên Nhạc. Cô khẽ chạm vào trán anh, xem ra còn nặng hơn hôm qua, trán anh lúc này nóng như lửa đốt.
"Anh thấy thế nào? Để tôi đưa anh đến bệnh viện."
"Không cần, ngủ thêm sẽ khỏi thôi. Nhưng em có thể ở nhà chăm sóc anh không?"
Thẩm Thiên Nhạc nghĩ một lúc, dù sao anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-soi-len-giuong/2791531/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.