"Ở ngay bên trong thôi..."
Tề Chung hiện tại nhìn chẳng khác nào một tên ăn mày, vẻ mặt nhếch nhác bẩn thỉu. Áo sơ mi đen ướt đẫm mồ hôi dính chặt vào sau lưng, tóc tai rối bù bết bụi bẩn. Ông ta vừa cười vừa nói hệt như tên điên.
Thẩm Thiên Nhạc lùi ra sau, hạ giọng: "Tôi muốn thấy nó trước."
"Vậy đồ tôi cần đâu?" Ông ta trợn mắt lên nhìn chằm chằm vào cái túi nhỏ cô ôm chặt trên tay.
Lần đó Thẩm Thiên Nhạc quá sơ xuất, cô không hề nghĩ đến chuyện phòng làm việc của Tề Chung có camera ẩn. Chỉ đơn thuần cho rằng ông ta không lắp camera, cũng không biết được ông ta đã thấy cô lén lút lấy đi bằng chứng phạm tội.
Tề Chung hôm nay còn có thể bình tĩnh nói chuyện với cô như vậy xem ra đã rất mềm lòng với cô rồi. Thế nên có thể giữ cho bản thân cùng thằng bé an toàn bao nhiêu thì nhất quyết Thẩm Thiên Nhạc không được manh động.
"Tôi muốn vào!" Thẩm Thiên Nhạc phớt lờ Tề Chung, "Thấy người rồi sẽ đưa cho ông."
Tề Chung nhăn mày, nhưng vẫn cười một cách kì quặc. Ông ta liếc mắt nhìn tên gầy gò kia, ra hiệu bảo hắn dẵn Thẩm Thiên Nhạc vào trong.
Nhà kho cũ ẩm mốc, mùi rỉ sét của sắt cũ bao trùm lên không khí. Những vật dụng máy móc không biết đã bị bỏ quên từ lúc nào, bây giờ chỉ như đống sắt vụn đổ nát. Tiếng bước chân lộp cộp của Thẩm Thiên Nhạc cùng tên kia vang lên trên mặt đất đầy rêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-soi-len-giuong/2791519/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.