Bạch Thụ có chút tức giận Tào Dật Nhiên lại ở chỗ này lêu lổng, hơn nữa thấy mặt Tào Dật Nhiên đỏ ửng, mắt ngậm thu thủy, nhất định là uống không ít rượu.
Mà ánh mắt lợi hại soi mói Lý Vị bắn về phía y, còn có cái loại cười như không cười nhìn Tào Dật Nhiên, y biết, tên đàn ông này dường như đang đánh chủ ý lên Tào Dật Nhiên.
Y biết cảm giác của Tào Dật Nhiên rất nhạy, hắn nhất định biết tâm tư người khác đối với hắn, thế nhưng lại chẳng hề để ý.
Tuy Bạch Thụ tức giận, nhưng thứ nhất đang tràn đầy đau lòng với Tào Dật Nhiên, thứ hai trước mặt người ngài y luôn cho Tào Dật Nhiên tôn trọng và mặt mũi rất lớn, cho nên đè nén tâm tình, thần sắc biểu hiện ra lại rất thân thiện.
Tào Dật Nhiên nhìn y một cái, đưa tay về phía y, Bạch Thụ thấy, liền nắm lấy tay hắn, Tào Dật Nhiên nói, “Kéo tôi đứng dậy, chúng ta đi thôi. Buổi tối còn có việc.”
Hắn nói rất tự nhiên, giống như cảm thấy đây là nơi phi thường tùy ý, hắn muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, hơn nữa người nơi này đều để hắn tiêu khiển tìm niềm vui.
Bạch Thụ kéo hắn lên, Tào Dật Nhiên nói với Vạn Phong, “A Phong, cám ơn cậu chiêu đãi.”
Vạn Phong đứng lên, “Giữa bằng hữu, cảm ơn cái gì?”
Nói đến đây, bởi vì nhận được ánh mắt Lý Vị, y hỏi Bạch Thụ, nói, “Không giới thiệu người bạn này của anh sao?”
Tào Dật Nhiên cười ha ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-nhien-tuy-phong/1995931/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.