Bạch Thụ được Chu Diên đưa tới phòng nghỉ phía sau sảnh tiệc, đối với nơi này, Chu Diên phi thường quen thuộc, đứa nhỏ đang ở trong phòng nghỉ ngơi lớn nhất, Triệu lão phu nhân đã ở đó, mấy người nhà khác và bạn bè đặc biệt thân thiết cũng có mặt.
Bé con họ Lý không phải họ Tào này, so với lúc Tào Dật Nhiên sinh ra năm đó còn được cưng hơn, dù sao đại gia đình đã rất nhiều năm không có con nít, hơn nữa bộ dạng bé con này rất đáng yêu, lại bởi vì sinh non mà rất yết ớt, cho nên càng khiến người yêu thương.
Bạch Thụ đứng ở cửa chần chờ một chút, Chu Diên đã vào trước, Dật Ninh ngồi xổm bên nôi nhìn vào trong, bé con đã bú sữa, đã ngủ rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, lông mi còn thưa thớt, tóc cũng chỉ là một tầng lông tơ vàng vàng.
Dật Ninh nhìn không chớp mắt, lại không dám động, Chu Diên đi qua, kéo người lên, Dật Ninh quay đầu, nhìn thấy Bạch Thụ đi tới, liền cười với y.
Bởi vì có bé con, mọi người nói chuyện không quá lớn tiếng, Bạch Thụ đi qua nhìn đứa nhỏ trong nôi, một cục nho nhỏ, khiến y cảm thấy rất kỳ diệu, có một loại cảm giác chua xót mà lại trìu mến dịu dàng không thể miêu tả, đây là con của Tào Dật Nhiên, bọn họ nói đứa bé này giống hắn trước đây như đúc….
Là Lý Hân đã mất kia sinh cho hắn.
Bạch Thụ nhìn bé con, Chu Diên hỏi y có muốn đến phòng cách vách ngồi chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-nhien-tuy-phong/1995850/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.