Sau khi bà Mai đánh gục cái xác cô Linh, bèn sai hai con lợn trói nghiến Vũ Thanh lại. Một mặt, mụ bảo con gà thòng dây thừng xuống giếng bát giác lấy cái lư hương lên, mặt khác mụ nói với hai con lợn:
“Chúng bay giải nó ra sân đình, chờ đến giờ Ngọ thì thi pháp.”
Hai tên hộ pháp đầu lợn khụt khịt mũi gật đầu, sau đó xốc Vũ Thanh dậy, khiêng ra ngoài. Suốt cả chặng đường, cô nàng cứ cúi gằm đầu, tóc xoã che kín mặt. Bên ngoài có xảy ra chuyện gì cũng không thấy Vũ Thanh phản ứng. Hai con lợn dùng ngón tay chọc vào má, nhấn vào lưng, hay buông lời chòng ghẹo cô nàng đều ngó lơ cả.
Bọn chúng nhìn nhau một cái, nhún vai, cho rằng Vũ Thanh chán chường tuyệt vọng nên mới co mình lại như thế. Hai con lợn trói cô nàng vào cột cờ dựng ở giữa sân rồi chẳng lí gì tới nữa.
Đợi bóng lưng bọn lợn khuất hẳn, đôi mắt đang cụp xuống của Vũ Thanh thoắt cái lấy lại vẻ linh minh, đảo quanh khắp cả sân đình. Cô nàng phát giác ở mỗi cổng vào đình đều có một đội quân ma mặc giáp cầm khiên lớn đứng chặn, trên bờ tường bốn bên là vài trăm tên cung thủ ma. Một tên tướng ma cưỡi ngựa, cầm đao hớt hải giục ngựa chạy vòng quanh, như thể đang đốc thúc ra lệnh cho các cánh quân phòng ngự cho vững.
Từ những gì đang thấy, Vũ Thanh rút ra được hai điều.
Thứ nhất: đình làng đang bị tấn công, mà phòng tuyến ở cả bốn cổng chính đều có nguy cơ bị xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/935030/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.