Sau khi bị Điền Mục bỏ lại trong rừng, Vũ Thanh bị ba con quái lợn đưa đến đình làng. Thực ra, sau khi bình tĩnh lại, cô nàng cũng đoán được phần nào tại sao cậu ta lại phản ứng như vừa rồi. 
Vũ Thanh không giải thích được tại sao ở trường Hoàng Hoa Thám lại có bẫy chờ hai người bước vào, nhưng cô nàng đoán chắc chắn hành tung của bọn họ đã bị kẻ đầu sỏ theo dõi bằng một cách nào đó. 
Cô nàng vẫn không nhìn thấu được rốt cuộc Điền Mục là người ra sao, nhưng có một điều Vũ Thanh dám chắc ấy là cậu ta không ngốc. Ít nhất, cậu pháp sư trẻ đó không dở dở ương ương như những gì cậu ta vẫn thể hiện ra. 
Minh chứng là mới nãy chỉ bằng mấy câu nói kì quái mà Điền Mục đã moi được thông tin quan trọng từ mồm bọn lợn: kẻ cầm đầu cần Vũ Thanh sống để đạt được một thứ gì đó. Sau khi biết được điều này, Điền Mục có phản ứng như ban nãy cũng là lẽ dễ hiểu. 
Dầu sao, đối với một pháp sư như cậu ta, một cô sinh viên người trần mắt thịt như Vũ Thanh thực sự là một gánh nặng, có đưa đi cùng cũng chỉ ngáng chân ngáng tay cậu ta mà thôi. Cô nàng tự nhủ, bây giờ Điền Mục đã bị tịch thu mất cái ba lô, trong tay không có đồ nghề trừ ma, vốn đã ở thế ngàn cân treo sợi tóc, dưới búa trên đe, hung hiểm muôn phần. Mà những gì cô nàng làm được lúc này chỉ có giả như chưa nhận ra điểm này, có lẽ sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/935027/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.