🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bố của Huệ là một ông lão rắn rỏi, quắc thước, mày rậm, mắt to, mặt vuông chữ quốc. Lúc này, ông đang mặc một cái tạp dề trắng tinh, tay bưng hai đĩa thức ăn còn đang bốc khói nghi ngút. Đôi mắt ông ta sáng và sắc, như mũi dao phản chiếu ánh đèn, quét qua bàn ăn một lượt.

“Đông thế à? Cứ tưởng một đứa hai đứa thôi chứ.”

Bố của Huệ đặt đồ ăn lên bàn, cất giọng khô khốc. Hai món ăn rất đỗi bình dân, một là bắp cải cuốn thịt hấp, một là rau muống xào tỏi, không cầu kỳ cũng chẳng hoa mỹ gì.

Ông lão vừa nói dứt câu, thì lập tức quay lưng bỏ vào nhà bếp, không nói thêm một chữ nào nữa.

Mẹ của Huệ cười, nói:

“Các cháu đừng chấp ông í. Lão ấy kiệm lời từ hồi còn trẻ, không biết thể hiện cảm xúc ra ngoài.”

Cô diễn viên thì không nói tiếng nào, tự giác lấy môi xới cơm vào bát mời khách.

“Mắt bác bị thế này lâu chưa hả bác?”

Điền Quý hắng giọng, hỏi.

Anh chàng không ngờ rằng bữa cơm mà cô Huệ mời lại là bữa cơm gia đình, đến tận nhà cô ấy ăn, thành ra lúc này cả bọn mới không biết phải phản ứng ra làm sao.

“Hơn hai tháng nay rồi cậu ạ. Để lát nữa nhà tôi xin thưa rõ đầu đuôi.”

Mẹ của Huệ vừa nói vừa đưa tay, rờ trên mặt bàn tìm kiếm thứ gì đó.

Lúc này, bố Huệ cũng đã quay lại. Ông bưng trên tay một cái khay gỗ, bên trên đặt một bát tô nằm ngay ngắn, một cái hũ sành bằng dất kiểu ngày xưa.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/935011/chuong-127.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.