Điền Quý vươn vai, thầm nghĩ: 
“Xem ra bên tổng bộ cũng nghi ngờ bà Mai có nhúng tay vào chuyện lần này, nên mới cử Huyễn Kiếm đến điều tra.” 
Anh chàng đứng dậy, bẻ cổ, rồi nói: 
“Ngân, Hoa. Bây giờ đến chỗ bà hàng nước chiều nay xem thế nào. Chuyện ở nhà hát mong cô giải quyết nốt giúp cho.” 
“Muốn thiếp làm không công à? Không được đâu... Ít nhất, cũng phải có gì đó đáp lại chứ?” 
Điệp Y ngả ra trước, miệng kề sát vào tai anh chàng, sau đó hé răng cắn nhẹ một cái. Điền Quý giật nảy mình, nhảy lui lại một bước, nói: 
“Này! Đừng tưởng cô là con gái mà tôi không kiện cô tội quấy rối được nhé!” 
“Anh có thể thử. Thiếp cũng tò mò không biết ai sẽ tin anh.” 
Điệp Y nhoẻn miệng, hai ngón tay đưa ra trước, kẹp cứng lưỡi Bạch Hổ kiếm lại. Phượng Ngân bị cô nàng nâng cả người lẫn kiếm giữa không trung, không tiến được, cũng không rút kiếm lại được. 
”Chị Năm nói đúng, cô em có tố chất đấy. Nhưng để mà ngồi lên thánh vị của Chân Kiếm Hội bằng thực lực thì còn chưa đủ. Vân Kiếm cũng còn chưa làm được đâu.” 
Huyễn Kiếm rút hai ngón tay về, chân Phượng Ngân mới chạm được xuống đất. Cô nàng lại quay sang chỗ Điền Quý, cười: 
“Chỉ là giao lưu chút thôi, anh không cần khẩn trương thế. Giữ lại đống trận pháp ấy để đối phó với bà Mai đi.” 
Cô nàng nói xong, vươn vai một cái, quay lưng đi về phía nhà hát. Điệp Y vừa bước, vừa cao giọng: 
“Thiếp cần ngủ để dưỡng nhan, không lăn lộn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/935007/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.