Điền Quý nhìn cái biển hiệu treo lủng lẳng trên thân cây bàng một lần cuối cùng, sau đó rảo bước về phía ba người Phượng Ngân. “Quán nước bà Mai” này trong tương lai thể nào anh chàng cũng quay lại điều tra xem rốt cuộc nó có bí mật gì.
Lần này, bốn người không đi về văn phòng, mà thẳng tiến về phía nhà hát múa rối.
Chẳng là, anh Tân lên Hà Nội làm ăn, bố mẹ vợ con vẫn ở dưới quê. Anh gặp chuyện ngày hôm qua quá bất ngờ, người nhà không kịp lên thành phố nhận xác nên thi thể vẫn tạm thời để ở nhà hát múa rối, bảo quản trong phòng máy lạnh. Quyết định có phần khác lạ này của bên cảnh sát khiến Điền Quý cảm thấy hơi lo lo, nên mới nhờ Phương dẫn vào xem xét tình hình của anh Tân.
Sau khi chết hai mạng người, nhà hát múa rối phồn hoa tấp nập ngày nào bây giờ không khí cũng nặng nề hơn hẳn. Cái không khí âm u nặng nề tử khí dường như khiến ánh đèn điện cũng như tối sầm lại. Điền Quý quan sát thấy vẻ mặt mọi người đầy vẻ miễn cưỡng, chỉ biết lắc đầu thở dài.
Chỗ làm có người chết, có lẽ chẳng có ai mà lại không sợ. Thế nhưng chuyện mưu sinh đâu phải nói nghỉ là nghỉ cho được.
Phương dẫn ba người bọn Điền Quý đến trước một căn phòng.
Lúc này, khí lạnh từ cánh cửa chưa đóng hẳn từ từ phả ra, bên trong còn có tiếng người đang cãi vã. Phương trông thấy cảnh này, vẻ ngạc nhiên lộ rõ trên gương mặt. Có vẻ phòng quàn thi thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/935002/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.