🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Này... người yêu mà cô bảo... tức là người mà cô thích ấy hả?”

Điền Quý hắng giọng, hỏi.

Phượng Ngân chớp mắt, rồi nói:

“Ơ? Thế không phải à?”

“Bà cô của tôi ơi, từ này không hiểu nghĩa đen được đâu.”

Điền Quý vốn muốn nói thế, nhưng lúc lời nói ra đến đầu lưỡi, thì lại hóa thành một tràng cười giòn giã. Anh chàng bước lên trước một bước, lại gần Phượng Ngân hơn, rồi hỏi:

“Để tôi đoán nhé. Bốn cô nàng lắm chuyện kia bảo cô cứ tiến tới với tôi thử xem có hợp hay không, đúng không?”

Cô nàng nghe xong, đầu tiên là giật bắn mình, sau đó là mặt đỏ bừng lên. Phượng Ngân lắc đầu, rồi lại gật đầu, rồi lại lắc đầu. Phản ứng của cô nàng làm Điền Quý suýt thì bò lăn ra đường mà cười. Cô nàng hắng giọng, hấp háy mắt nhìn anh chàng, rồi lí nhí hỏi:

“Thế... ý anh thì sao?”

Điền Quý lau nước mắt, nói:

“Sẵn sàng thôi. Cũng đâu có gì?”

Tuy là nói vậy, nhưng trái tim anh chàng thì đang đập bình bình như trống trận. Có lẽ Phượng Ngân đã nghe thấy, nên cô nàng che miệng, cúi đầu cười.

Hai người sánh vai đi song song về tòa nhà ma ám, bước chân cứ lâng lâng như đang đi trên mây. Ánh đèn đường dìu dịu hắt xuống soi sáng những viên gạch lát nứt nẻ vì năm tháng.

“Cẩn thận có mìn!”

Điền Quý kéo Phượng Ngân tránh khỏi bãi chiến trường chẳng biết do chó nhà ai để lại. Anh chàng nhăn mũi, cười, tự hỏi không biết tại sao Phượng Ngân bình thường mắt tinh là thế, mà hiện giờ hồn vía

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/935001/chuong-117.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.