Ông cụ giữ tẩu thuốc ở miệng, mắt nheo lại, nhìn về phía đối thủ của mình. Vũ Phạm Long cởi áo ra, để lộ thân hình rắn rỏi cơ bắp chằng chịt sẹo ngang sẹo dọc.
Gã thanh niên vươn vai một cái, đưa tay về phía ông:
“Mời cụ!”
“Rốt cuộc mày muốn gì?”
Ông cụ nhướn mày, nhìn Vũ Phạm Long. Không chỉ có Điền Quý, đến chính ông cụ cũng không hiểu rốt cuộc thằng điên này về phe ai, mục đích là gì.
“Thống trị thế giới? Cụ còn lạ gì nữa, trong truyện với trên phim thằng phản diện nào chả thế?”
Vũ Phạm Long cười hềnh hệch, nói.
Ông cụ trừng mắt với gã, nói:
“Thế thì đứa nào bí mật bẻ gãy cái trận pháp giam giữ Tam Vĩ Ô Vân và Bát Long Cẩu?”
Ông lão và ngựa ma có một mối liên kết tâm linh, thành thử ông có thể quan sát mọi việc qua đôi mắt của Tam Vĩ Ô Vân, giống như cách Điền Quý đã làm với con ma nữ áo đỏ vậy. Nhờ thế, ông biết cả ngựa ma, Bát Long Cẩu và Phạm Minh Hằng đều bị mộ chủ giam chung một chỗ, và chính Vũ Phạm Long đã phá hỏng trận pháp giam giữ bọn họ.
Thành thử, đến tận bây giờ, ngay cả ông lão cũng không hiểu đến cuối cùng động cơ của tên điên này là gì.
Gã xòe hai bàn tay, bảo:
“Cụ đánh thắng con thì con sẽ bật mí cho cụ, thế nào?”
“Nhất thiét phải hành cái bộ xương già này của lão sao? Ây dà.”
Ông cụ ướn người ra trước, làm cái lưng kêu lên răng rắc răng rắc. Thực ra, hồn ma như lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/934975/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.