“Anh lựa chọn cái lúc này để bắt tôi gồng gánh? Ác gì mà ác như con tê giác thế?” 
Phượng Ngân vừa xoay Lục Chuyển, vừa liếm đôi môi khô khốc. Những cái thây khiến cô nàng thấy cực kì áp lực, có khi còn hơn cả lần mặt đối mặt với vua ma rừng. 
Điền Quý nhún vai: 
“Cũng đành chịu. Mấy ngày nay phải đánh liên tiếp mấy trận đại chiến liền, hàng tích trữ của tôi cạn rồi. Không có đồ nghề thì tôi bày trận bằng niềm tin và hy vọng à? Tôi là thầy phong thủy chứ có phải phù thủy đ* đâu?” 
Trước câu thú nhận có phần muộn màng của anh bạn đồng hành, Phượng Ngân chỉ còn biết hít thở thật sâu, cố gắng tập trung tinh thần cho trận khổ chiến sắp tới. 
Điền Quý nhìn quanh ngó quất một chốc, rồi tiếp: 
“Ít nhất là vẫn còn một điều may mắn.” 
“Là?” 
Cô nàng đáp gọn, cố không để bản thân bị cuốn vào cuộc nói chuyện với anh chàng. 
“Vân Kiếm rất có thể sẽ không xuất hiện được. Mưa to thế này, thuật dùng mây mù làm kiếm của ả ta chắc hẳn sẽ bị ảnh hưởng nặng, thậm chí không thành hình được cũng không chừng. Hà hà, đúng là người tính chẳng bằng trời tính, ông trời có mắt.” 
“Ý anh là... chuyện này cũng nằm trong tính toán của chị ấy?” 
Phượng Ngân sững người, ngoái sang hỏi. 
Điền Quý chỏ mặt sông, bảo: 
“Tập trung vào, kẻo chúng nó vặn cổ cả hai bây giờ.” 
Chờ cô nàng quay ra chỗ con sông, anh chàng mới nói tiếp: 
“Mục đích của Vân Kiếm khéo không phải dụ cô xuống mộ, cũng không phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/934941/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.