🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Thực ra con ma đó nó có thể thôi miên người khác, như loài mực nháy ấy. Cô càng chìm đắm lâu trong ảo ảnh của nó thì người càng ngả dần về phía mặt sông. Sau đó thì ùm một cái, nó thò tay nhấn cô xuống đáy nước. May mà tôi gọi kịp, không là chỉ có cách nhờ anh chó trắng sai người vớt cô lên thôi.”

Điền Quý vươn vai trên chiếc thuyền thúng tròng trành, nói.

Phượng Ngân ngập ngừng một thoáng, rồi hỏi:

“Thế... tại sao anh không đánh thức tôi ngay?”

“Cô có vẻ đang được xem một cảnh mà cô cần phải xem.” – Anh chàng nhún vai một cái, rồi đế thêm rằng: “Con định săn cô là một con thông minh đấy.”

Phượng Ngân thở dài, nói:

“Cần xem hay không còn phải xem nó có công dụng gì không cái đã.”

“Thất bại rồi à?”

“Đại khái là thế.”

Sau khi cô nàng trả lời, Điền Quý bèn ngồi nhỏm dậy, bảo:

“Cũng nên về rồi. Trời cũng bắt đầu khuya rồi đấy.”

Hai người bỏ con thuyền thúng, leo lên cầu tàu. Điền Quý không quên khiếu nại vụ Phượng Ngân bị một con mực ma tấn công ngay trên sông với lão Táo Quân. Ông lão nghe xong, vừa ngoáy mũi vừa càu nhàu:

“Mẹ. Dạo này chúng nó gan cùng mình, dám vuốt râu hùm à?”

Thành quả của cuộc ăn vạ là một bầu rượu do chính tay Táo Quân ủ. Điền Quý nhét tọt cái bầu vào túi quần, cười khanh khách ra chiều khoái chí lắm. Người ngoài nhìn vào, mười người chắc chắn hết tám chín sẽ tả dáng vẻ hiện giờ của anh chàng bằng bốn chữ “tiểu nhân đắc chí”.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/934940/chuong-55.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.