Cái đầu của Điền Quý nằm lăn lóc dưới đất bấy giờ mới cười khùng khục, bảo: 
“Trông cũng khúc nào ra khúc đấy, sao phải che thế?” 
Phượng Ngân biết nó cố tình chọc giận mình, bèn kệ xác nó. 
Dù sao trong ảo ảnh này cũng không có người, toàn là quỷ, có lộ ra cũng chẳng ai thấy. 
Cô nàng vung ngọn thương một cái, vạch một vòng tròn ra đất tự bảo vệ bản thân, rồi ngồi phịch xuống mà nghĩ. Lúc này, cô nàng lại bất giác thấy lo lắng cho Điền Quý. Bọn quỷ này biết rõ điểm yếu của hai người, nếu đã dùng ảo ảnh để đối phó cô nàng, thì chẳng có lí gì chúng lại không ép anh chàng vào đánh tay bo cả. 
Điền Quý dáng gầy nhẳng, thể lực và sức bền đều không phải điểm mạnh của anh chàng, làm sao mà cầm cự nổi vỡi lũ quỷ hung hãn giết người mà hiện trạng như bị xe cán? 
Càng nóng ruột, thì lại càng phải nhanh chóng tìm cách thoát thân. 
Nhưng càng gấp thì lại càng bí. 
Phượng Ngân tức mình đấm mạnh xuống sàn một cái, buột miệng văng tục: 
“Con mẹ nó!” 
Cô nàng rất ít khi chửi bậy, lúc này lại vì lo lắng và nóng giận mà văng ô ngôn uế ngữ ra, thật đúng là chuyện hiếm thấy. Bấy giờ, Phượng Ngân bèn thu lại Thanh Long thương, lấy Huyền Vũ quyền sáo ra. Huyền Vũ thuộc thủy, nên ngoại trừ phòng ngự, nó còn có thể điều khiển được nước. Chẳng qua là Phượng Ngân còn chưa hoàn toàn nắm giữ được hình thái này của Lục Chuyển, nên hầu như chỉ lấy quyền sáo hất trả công kích, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/934927/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.