Sau 
“Không. Chuyện này... sao lại như vậy được?” 
“Cô... cô không nhớ à? Ban nãy cô vung roi cuốn vào cổ thầy, thầy nói không nên lời, chỉ kịp kêu ‘sư muội’, thì cô đã giật roi chém đứt cổ. Đúng rồi, cô còn bảo là không chơi theo luật của ai đó.” 
Lão Phong kể lại, giọng kinh khiếp. 
“Quỷ nhập. Chắc chắn là cô bị bọn quỷ nhập rồi.” 
Vợ lão cũng lắp bắp, bảo. 
Song không lời nào lọt nổi vào tai Phượng Ngân được nữa. Lúc này cô nàng đứng đực ra giữa phòng như trời trồng, đầu óc không tài nào xử lý được những gì mắt thấy, tai nghe. 
Điền Quý đã chết? 
Còn do chính tay cô nàng giết? 
“Lẽ nào cái đầu lợn đó thực chất lại là Quý?” 
Cô nàng nghĩ đến một chuyện kinh khủng. 
Mới ban sáng, Điền Quý dùng trận phong thủy tạo ra ảo tượng lừa bọn quỷ một vố. Phượng Ngân nghe người nhà bảo, quỷ là chúa thù dai, có khi bọn nó chơi bài gậy ông đập lưng ông hại anh chàng thật. 
Nhưng đáng sợ nhất không phải tài phép của bọn quỷ khéo còn cao hơn Điền Quý. Điều khiến Phượng Ngân cảm thấy hãi hùng nhất đấy là bọn chúng biết rõ cô nàng không giỏi những thuật pháp rườm rà, chỉ thạo đánh đấm, nên mới bày ra chuyện ảo ảnh chuyên nhắm vào mình. Điền Quý thì đã chết, muốn hỏi anh ta, nhờ anh ta cũng không được nữa. 
Phượng Ngân một mình đối mặt với lũ quỷ, tuy muốn trả thù cho anh ta, nhưng địch trong tối, cô nàng lại ngoài sáng, thực là khó càng thêm khó. 
Cô nàng rùng mình, bước vội về 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/934926/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.