Lò hóa vàng sáng rực lên, lưỡi lửa đỏ ngầu ban đầu còn yếu, về sau hút gió lớn phổng chiếm đầy cả thân lò. Lò lửa được đốt nóng, như con thú ngủ say bừng tỉnh, miệng lò bỗng phát ra lực hút lớn hút nào lá, nào hoa, nào quả gạo vào làm nhiên liệu. 
Lửa càng cháy càng đượm, thế rồi một ngọn lửa trào ra từ miệng lò, từ ống khói. Lưỡi lửa bốc lên tận trời, tỏa ra hơi nóng hừng hực. Cây gạo ma đứng sau lưng lò cũng phải run lên bần bật vì sợ hãi. Lại nghe giọng ma nữ kêu lên thảm thiết: 
“Ngươi... ngươi đã làm gì??” 
Điền Quý thò tay móc mũi, nói với vẻ khinh thường: 
“Bố con dở hơi. Tao giải thích ra để mày phá à?? Em xin chị. Đây không phải kinh kịch mà khi không người tốt lại bô bô cái mồm ra. Tao có khán giả quái đâu mà phải giải thích cho họ, hiểu chửa??” 
Con ma nữ đến nước này rồi còn bị chửi, càng cáu tiết hơn. Nhưng ngọn lửa từ lò hóa vàng đã bốc lên tận ngọn cây, mà đã là cây thì trốn đi đâu cho nổi? Chỉ thấy lưỡi lửa cuộn xoáy vào, rồi hóa thành hình một con chim sẻ khổng lồ. Chim lửa ngóc đầu, mỏ há ra như muốn hót, bung đôi cánh lửa đang bốc cháy phừng phừng ra thật rộng. Cây ma bị thiêu đốt, không bị đốt thành tro như cây gỗ bình thường mà lại tan chảy ra như viên nước đá, thật là quái dị. 
“Chu Tước. Là Chu Tước!” 
Ma nữ bị thiêu đốt, kêu khóc thảm thiết. 
Đến lúc này, nó mới nhớ ra phương vị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/934900/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.