🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Điền Quý đùa:

“Ai chứ riêng bà ta thì nói xấu trước mặt còn dễ hơn.”

Anh gọng vó gật đầu như hái sao, lại vái về phía ngôi đền mấy vái:

“Con lạy bà con nhỡ mồm.”

Nói đoạn chống chân xuống đẩy thuyền đi thật nhanh, không dám ngoái đầu lại lấy một giây nào cả. Đợi thuyền đi xa khỏi bán đảo có đền con mắt rồi, Điền Quý mới đưa bình chè cho Phượng Ngân, bảo cô nàng uống một hơi cho trôi họng, rồi giải thích:

“Bà này từ gần năm trăm năm trước đã ký giao kèo với sông âm, trở thành người giám sát của nó, ngự ở Linh Thị miếu. Văn vẻ thì gọi là Bách Nhãn nương nương, gọi nôm là bà trăm mắt.

Kể ra cũng khổ, bà ấy có đứa con vừa lười vừa vụng. Lúc đau ốm, cô này chẳng được cái gì, hở chút là hỏi cái này ở đâu, cái kia thế nào, được chưa. Bà ấy bực mình, mới buột miệng ước sao con gái mình có trăm mắt, lại bảo không cần con nữa. Run rủi thế nào lại bị một tên ác thần nghe thấy, thế là ước sao được vậy. Quả cây mà bây giờ ta gọi là quả dứa có xuất xứ như thế...”

“Ý... ý anh là??”

“Ừ, Đúng rồi. Bà mẹ trong truyện cổ tích là người mà cô vừa mới gặp ban nãy đấy. Cái bướu sau lưng bà ấy, nói ra thì hơi kinh dị chút, chính là đứa con gái bà ấy hóa thành, gọi trại đi là Phượng Lê Thú hoặc con quả dứa, có trăm mắt, nhìn được khắp mọi nơi. Đợi đến khi hết kỳ hạn làm giám hộ cho sông Âm, con

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/934896/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.