Ở phía Bắc núi Thái Sơn, không hiểu từ lúc nào đã có một ngôi cổ miếu mọc lên ở đấy. Theo tương truyền thì đấy chính là do một vị vua đời nhà Tùy sáng lập để tưởng nhớ một vị khai quốc công thần. Nhưng theo một truyền thuyết khác thì ngôi cổ miếu này mãi đến đời Đường mới có. Ai đúng ai sai thì chuyện này chỉ có trời biết, đất biết và vị tiền nhân đã sáng lập nên ngôi cổ miếu biết mà thôi.
Còn mọi người dù là thường nhân hay khách giang hồ thì chỉ biết rằng ngôi cổ miếu đó là chốn sum nghiêm để thưởng lãm thì được chứ không phải là nơi để gây cảnh binh đao tang tóc.
Vì bất kỳ là ai, một khi đã lạc bước đến khu vực có ngôi cổ miếu này thì không ít nhiều gì cũng bị không khí trầm mặc tại đây tẩy uế bớt đi những gì là thất tình lục dục.
Chính vì thế mà những bậc nho giả, tao nhân mặc khách hễ có dịp thường tìm đến đây để gội rửa đi những gì u uất trong tâm hồn, để được thanh thản hơn, hoặc để tìm những ý thơ tuyệt tác.
Còn bọn võ lâm thì thỉnh thoảng mới có một vài người tìm đến đây để gọi là dừng bước chân phiêu lãng. Hoặc giả có kẻ do lạc lối mới hiện diện tại đây, sau đó, do không phù hợp với tính khí thì những kẻ đó lại vội vã bỏ đi.
Duy chỉ có một người mà thời gian gần đây rất hay tìm đến ngôi cổ miếu. Người đó nào phải bật lão niên để được xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma-kinh/3140494/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.