An Phi đứng phía sau cánh cửa, vừa thấy bóng dáng bọn họ khuất xa, anh ta liền xông vào...
Quan Chi Âm bất ngờ rồi mừng rỡ hét lên...
-" An Phi...sao anh lại ở đây...mau...mau giúp tôi...căn nhà sắp sập rồi...nhanh lên...."
-" Được...được...chờ anh..."
An Phi dáo dác nhìn quanh liền thấy một con dao cắt trái cây trên bàn...anh ta nhanh chóng cầm lấy cởi trói nơi chân cho Quan Chi Âm...Khi vừa cứa sợ dây nơi tay, liền nhận một bạt tai như trời dán vào mặt....
-" Súc sinh....Ai cho mày cứu nó...."
-" Ba...ba...."
Không ngờ An kiến Ngụy quay lại, cũng vì ông quên mất chiếc đen pin..Nhờ thế mới phát hiện ra xém tí nữa mọi chuyện của mình đã bị An Phi phá đám....Ông ta phất tay...
-" Đưa nó đi...."
-" Không...ba đừng gây ra tội lỗi nữa..ba! Chi Âm sẽ chết mất....căn nhà sắp sập rồi.. con xin ba đưa cô ấy theo..."
-" Tao vốn muốn nó chết mà....đưa nó đi..."
Hai tên thuộc hạ bước đến khống chế lấy An Phi....
-" Chi Âm...Chi Âm...."
Anh ta kêu tên cô trong tuyệt vọng, nhưng chỉ là vô ích, sức anh ta không thể địch lại hai người đàn ông kia...bóng dáng bọn họ khuất dần trước mắt cô...
Quan Chi Âm nhìn con dao nằm lăn trên sàn nhà, mặc gió thổi dữ dội, căn nhà run chuyển chỉ trực chờ đổ nát, những tiếng gào thét như xé tan màn mưa.
Quan Chi Âm hất chiếc ghế cho thân người mình ngã lên sàn, dùng lực đôi chân đẩy thân người về phía trước đến khi bàn tay sau thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-cuoc-trai-tim/2992185/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.