Thế… tình hình cậu với anh Gia như nào rồi?
Lại một lần nữa Trần Gia Dư chở Phương Hạo về tới trước cửa tòa nhà của anh. Lần này Phương Hạo không dám ở lại lâu, anh cảm thấy tất cả những gì dính dáng tới Trần Gia Dư đều rất nguy hiểm. Từ việc mở lòng đón nhận Trần Gia Dư, tới nỗi hoang mang vì sự xa lánh đột ngột của anh ấy, rồi lại đến những xúc cảm rung động khi anh ấy hồi tâm chuyển ý và chủ động đối tốt, Phương Hạo cảm thấy mỗi bước đi của mình đều như bị đối phương dắt mũi, không đoán trước được bất cứ điều gì. Anh còn chưa nắm rõ hết những suy nghĩ của đối phương, cũng chưa rõ giới hạn nguyên tắc của bản thân. Vậy nên, lần này Phương Hạo không ôm cũng không chần chừ, chỉ chúc ngủ ngon rồi nhanh chóng đi lên tầng, bỏ lại Trần Gia Dư khẽ thở dài trong khoang xe đang dần mất đi hơi ấm.
Trần Gia Dư muốn níu Phương Hạo lại trò chuyện thêm một lúc, để xem thử liệu cậu ấy có thể tiết lộ thêm điều gì không. Song, trong lòng anh thật sự vẫn còn canh cánh chuyện bàn bạc với mẹ về phương án điều trị, hơn nữa buổi tối còn phải mang xe đi bảo dưỡng, thế nên Trần Gia Dư chỉ đành lên đường.
Sau khi về tới nhà, việc đầu tiên Phương Hạo làm là lấy điện thoại ra và nhắn tin cho Chu Kỳ Sâm, cảm ơn anh ta đã giúp góp ý chuyện quà tặng cho anh, cũng như để xin lỗi vì sự mai mối bừa bãi trước đó của mình.
Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-xuong-tu-do-cao-muoi-nghin-met/1852382/chuong-32.html