Khe hở đó vừa hé, đủ loại cảm xúc và suy nghĩ nằm ngoài lý trí cùng nhau tràn vào.
Trần Gia Dư có rất nhiều kỹ năng ẩn giấu, như nhận biết đường xá và nhớ đường. Với nghề nghiệp của Trần Gia Dư thì những kỹ năng này cũng không có gì là bất ngờ cả. Thế nhưng anh còn những kỹ năng khác khiến người ta phải bất ngờ, ví dụ như biệt tài chọn món. Các món tại bữa ăn lần trước ở Tương Tụ Duyên chủ yếu do Lư Yên và Trần Gia Dư chọn, ai nấy tới tham dự cũng khen các món bọn họ chọn rất ngon.
Lúc này, hai người đã tới nhà hàng Thái Sơn, vào ngồi trong một phòng riêng yên tĩnh. Khi mở thực đơn, Trần Gia Dư chủ động hỏi xem Phương Hạo muốn ăn gì. Phương Hạo là kiểu người phải xem hình ảnh khi chọn món. Anh lật qua lật lại thực đơn, thấy ảnh món canh trứng phượng hoàng[1] đặc biệt của quán trông khá được. Ngoài món này ra thì Phương Hạo không còn ý kiến gì khác, trông món nào cũng ngon.
“Anh từng tới đây sao?” Phương Hạo hỏi Trần Gia Dư.
Trần Gia Dư gật đầu đáp: “Từng tới hai lần rồi.” Sau đấy, anh chu đáo gợi ý: “Hay để tôi chọn hai món, nếu cậu muốn ăn gì khác nữa thì ta gọi thêm.”
Phương Hạo tính thử, nhà hàng mới khai trương được một tháng mà Trần Gia Dư đã tới ba lần, bèn trêu: “Xem ra anh hưởng triệt để 15% giảm giá của người ta luôn rồi.”
Trần Gia Dư cũng đang vui vẻ, bật cười tiếp lời Phương Hạo: “Không phải cậu chưa hưởng sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-xuong-tu-do-cao-muoi-nghin-met/1852381/chuong-31.html