Thời gian cứ thế trôi qua, cuối tuần này nhóm bốn người chúng tôi định sẽ đi khu vui chơi một chuyến để giải tỏa tinh thần. 
- Êy mấy cậu, không ấy cuối tuần này chúng ta đi chơi đi. Nghe nói chỗ gần siêu thị mới mở khu vui chơi đó. 
Gì chứ mấy chuyện này thì Trương Tấn Khang biết nhanh lắm. Tôi với nam chính đi thì được rồi đó nhưng còn Mỹ Ding thì chưa chắc. 
Tớ không biết nữa, tớ phải xin ba mẹ đã.Vậy có gì ngày mai cậu cho bọn tớ hay nhe.Ai cũng quá hiểu về gia đình của Mỹ Dung nên không ai làm khó cậu ấy cả. Chỉ mong sao ba mẹ đồng ý cho cậu ấy thư giãn đầu óc vào cuối tuần. 
Tan học, như thường lệ tôi với Hạo Hiên cùng trên đường. Mặc dù, nam chính vẫn chưa trả lời câu hỏi hôm trước nhưng với tôi thì vẫn bình thường. Vì cậu ấy chưa phản đối hay từ chối là quá tốt rồi, để cho cậu ấy có thời gian hiểu rõ lòng mình thì vẫn nên. 
- Hạo Hiên cậu có muốn đi không? 
Tuy tôi thừa biết cậu ấy sẽ đi nhưng có tật hay hỏi vậy á mà. 
- Đi. 
Gì nữa vậy chèn. Cũng từ cái hôm đó cậu ấy cứ như giữ khoảng cách với tôi vậy đó, dù tôi có mở lời hay hỏi biết bao là chuyện thì Hạo Hiên cũng chỉ đáp nhạt nhẽo như thế. 
Con người ai cũng có giới hạn của nó nhá nam chính! 
Này Hạo Hiên bộ cậu định cạch mặt tớ luôn hay sao mà dạo gần đây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-vo-chau-hoa-cuop-nam-chinh/3623475/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.