Mọi chuyện bắt đầu êm ái hơn, thầy hiệu trưởng cũng giữ lời hứa chưa thay đổi giáo viên chủ nhiệm khác. Nhưng người bất ngờ nhất không ai khác là thầy Vương. 
- Các em cũng hay thật, dám lên phòng thầy hiệu trưởng nói chuyện mà không báo trước với thầy! 
Đây là đang khen hay đang trách nhỉ? 
Cả lớp chỉ biết im lặng nhìn nhau rồi nhìn thầy chứ chẳng ai nói lời nào. Thấy vậy, thầy Vương cũng thở dài rồi nhẹ nhàng nói tiếp. 
- Cuộc thi này không những chọn ra người đại diện tỉnh để thi với các thành phố khác mà còn đánh giá năng lực trường chúng ta.... Các em có dám chắc chắn mình thắng không? 
Cái đó thầy không cần lo, chúng em đã bàn bạc kỹ lưỡng với nhau hết rồi. Bây giờ thầy chỉ cần soạn bài tập để em và nam chính rèn luyện thêm thôi. 
Dương Hạo Hiên ngồi sau lưng tôi vẫn một mực im lặng, cho đến lúc thầy chỉ đích danh thì mới đứng lên trả lời. 
Hạo Hiên, em có chắc mình ổn với kì thi lần này không? 
Thưa thầy, em sẽ cố gắng hết sức mình. Thầy từng nói, chúng ta phải dám thử thách giới hạn của bản thân mà.Nhưng lần này là quá mạo hiểm!Thầy Vương có lẽ rất lo lắng, tôi thấy được sự tức giận lẫn chút bồi hồi của thẩy ấy. Những nét nhăn trên vầng trán ngày càng khép vào nhau. Huỳnh An Nhi tôi không thể ngồi yên được nữa, phải ra tay cứu lấy nam chính lần này thôi. 
- Thưa thầy, em không phải khoe khoang nhưng thầy có thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-vo-chau-hoa-cuop-nam-chinh/3623464/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.