Cuộc sống ở đây bắt đầu hòa hợp với cô gái "tự xuất hiện, tự biên, tự diễn" này. Nhớ ngày đầu khi đến đây, tôi đã rất hoang mang, lo sợ, đặc biệt là khi "mộng du" ngày đầu cứ tưởng tiêu đời rồi. Nào ngờ chuyện lạ có thật! 
Những ngày sau đó, nữ chính Lưu Thảo Ly cũng không kiếm chuyện hay có hành động lệch đi so với tiểu thuyết nữa. Việc học của tôi cũng trở nên suôn sẻ hơn vì không bị ai cố tình phá rối. T 
Thầy Vương chủ nhiệm đã thích tôi hơn và cứ giao bài tập cho tôi mãi, đặc biệt là sáng hôm nay, thầy ấy còn nói vài câu. 
Dạo gần đây lớp chúng ta được nhiều thầy cô khen có tiến bộ. Đặc biệt là môn tiếng anh, thầy thấy tụi em chăm chỉ hơn. Huỳnh An Nhi tuy là người mới nhưng em ấy đã cố gắng theo kịp và giúp đỡ chúng ta rất nhiều. 
- Các em hãy cho bạn ấy một tràn vỗ tay nào. Nếu không có em ấy thì lớp chúng ta sẽ không đạt giải nhất phần trang trí lớp học cũng như báo tường đâu. 
"Bộp bộp" Tiếng vỗ tay mọi người vang lên khi thầy vừa nói xong. Mọi người đều nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ. Làm tôi đây cũng ngượng ngùng đứng lên phát biểu. 
- Thật ra, nếu không có các bạn thì một mình em cũng không hoàn thành tốt được, nên chúng ta hãy cùng tuyên dương tập thể. 
- Nói hay lắm! 
Cả buổi học đó, hầu như chúng tôi chỉ dùng để khen qua khen lại. Vì như thầy Vương đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-vo-chau-hoa-cuop-nam-chinh/3621218/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.