Sau khi xuất viện, mẹ Giang vẫn ở nhà Giang Tiều Sinh. Đường Ý còn nhớ chuyện bất trắc lần trước, mọi ngày trừ đi làm, hầu như cô không rời nhà nửa bước.
Để chăm sóc mẹ Giang chu đáo hơn, thậm chí cô còn học nấu cơm canh với mẹ Đường, khiến bà với bố Đường đều cảm thấy ghen tỵ.
Hôm nay là Đông Chí, Đường Ý lấy cớ từ chối buổi liên hoan ở đài truyền hình, trước khi về nhà cô còn ghé chợ, mua một số thực phẩm để nấu bữa tối.
Đường Ý về đến nhà, Giang Tiều Sinh vẫn chưa tan làm. Cô đang thay dép ngoài cửa thì thấy có người bước ra từ phòng bếp.
“Là cô Giang phải không ạ?” Bà dì ấy tầm tuổi mẹ Đường, trông khá hiền lành hòa nhã, bà chủ động giới thiệu: “Tôi được cậu Giang mời đến để chăm sóc bà nhà, sau này việc ăn uống sinh hoạt thường ngày sẽ do tôi chịu trách nhiệm. Bữa tối đang được chuẩn bị, cô kiêng ăn món gì cứ nói với tôi trước ạ.”
Đường Ý vẫn còn xách thực phẩm mới mua từ chợ về, hai túi nylon lớn rất nặng, trông hơi ghìm tay cô xuống mà cũng giống như không ghìm được.
Cô xoay người thả túi nylon xuống đất, tay bị ghìm đến nỗi xuất hiện vết đỏ: “Tôi không kiêng ăn, bà cụ ăn uống thanh đạm, dì bỏ ít dầu mỡ ít muối là được.”
Bà dì cười: “Tôi biết rồi, trước đó anh Giang đã dặn dò ạ.”
Đường Ý gật đầu: “Vậy dì cứ tiếp tục làm đi.”
“Còn những món này thì sao?”
“Để sau hẵng nấu.”
Bữa tối chỉ có Đường Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-lua/244340/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.