Hai hôm nay Đoàn Chước có buổi phỏng vấn. Ngày phỏng vấn đó còn gần gũi với Giang Thời Tự, để cậu thắt cà vạt cho mình.
“Thật sự không đi cùng anh sao?”
“Không có hứng thú.”
Giang Thời Tự thít chặt cà vạt, Đoàn Chước “shhh” một tiếng. Tuy cậu cố ý làm như vậy nhưng vẫn sợ làm đau hắn thật, nhanh chóng nới lỏng ra cho hắn.
Mưu kế nhỏ thành công, Đoàn Chước cúi đầu hôn lên môi Giang Thời Tự. Cậu ngẩng đầu nhìn hắn, hàng mi dài khẽ rung khiến trái tim Đoàn Chước ngứa ngáy.
Hắn đang muốn làm thêm chút gì đó lại bị Giang Thời Tự nhẹ nhàng đẩy ra.
“Mau đi đi, tài xế đang chờ anh ở dưới xe đấy.”
Giang Thời Tự quay đầu đi, Đoàn Chước thấy rõ vành tai đỏ bừng của cậu. Việc ký hợp đồng không thể không đi, nhưng người đẹp lại quá quyến rũ.
Hắn không nhịn được, mạnh mẽ kéo Giang Thời Tự qua hôn xuống. Giang Thời Tự đánh thùm thụp vào ngực hắn hai cái, bắt đầu giục hắn mau đi đi.
“Hay là hôm nay không đi nữa?”
Giang Thời Tự ngẩng đầu nhìn hắn, hiển nhiên không tin lời hắn.
Không thất hứa, hơn nữa cũng sẽ không trễ hẹn.
Đoàn Chước nhíu mày, cọ lên chóp mũi Giang Thời Tự. Hắn cảm thấy cậu ngày càng giống một con mèo nhỏ rồi.
Về đến nhà là lại thấy nằm dựa vào bệ cửa sổ phơi nắng, hoặc là nằm trên giường lim dim ngủ, thỉnh thoảng bị hắn trêu chọc còn vươn tay gãi vài cái.
“Chỉ cần em mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-an-tham-khao/3169655/chuong-8.html