Chương trước
Chương sau
Đoàn Chước cảm thấy Đoàn Chước nuông chiều mình quá mức rồi. Hơn nữa, dính tới chuyện có liên quan đến cậu là đầu óc hắn lại cứ như không được bình thường.
Gần đây bố mẹ cậu muốn Đoàn Chước chuyển cho cậu một phần ba số cổ phần, Đoàn Chước không hề do dự mà đồng ý luôn.
“Em thật sự không cần tiền của anh.”
Cậu là thật sự không muốn. Từ nhỏ đã không phải thiếu thốn, lớn lên cũng không có gì khiến cậu hứng thú. Cần nhiều thế làm gì? Cậu cũng chẳng có gì muốn mua.
“Anh muốn cho.”
Giang Thời Tự nghe thấy câu này thì cạn lời. Cậu cảm thấy nếu sau này có người nói với Đoàn Chước rằng: “Này, Giang Thời Tự bảo cậu cho tôi một triệu”, Đoàn Chước cũng không ngần ngại đáp ứng ngay.
Vì để nghiệm chứng cái suy nghĩ này, Giang Thời Tự tìm một diễn viên, kết quả là không bao lâu sau quả nhiên nhận được một triệu.
Giang Thời Tự hận rèn sắt không thành thép mà mắng Đoàn Chước một trận, kết quả Đoàn Chước lại nắm lấy tay cậu, nói:
“Anh biết.”
_Hết ngoại truyện 2_
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.