6
Ngày đầu tiên Mạnh Vọng An nhận chức, tôi đến muộn.
Nguyên nhân là buổi tối hôm trước, bạn trai cũ trẻ con của tôi muốn quay lại, tôi không đồng ý thì đòi tự tử.
Tôi thuyết phục cậu ấy đến rạng sáng mới xong.
Vì thế bây giờ, tôi đang đứng ở cửa phòng họp, nhìn chằm chằm quầng thâm mắt của mình.
Hơn chục con mắt nhìn tôi, kể cả người đàn ông đứng đầu.
Một giây đó, nhớ lại quá khứ, hình như tôi nhìn thấy dáng vẻ lúc mười mấy tuổi của anh.
Nhưng hiện thực thì anh mặc vest, vẻ mặt ung dung, khí chất mạnh mẽ.
Tôi vội cúi đầu, tìm chỗ ngồi xuống.
Sau cuộc họp, tôi và đồng nghiệp đến phòng trà.
“Tiều Đồng, hôm nay cậu rảnh không?” Đồng nghiệp hỏi.
Tôi lắc đầu: “Không bận.”
Vừa đi vừa cúi đầu uống cà phê.
Sau đó tôi quay người lại, cốc cafe va phải trên một bộ vest đắt tiền.
Đổ.
Tôi: …
“Tổng thanh tra có sao không ạ?” Đồng nghiệp kinh ngạc thốt lên.
Ngón tay thon dài rút khăn tay ra, thong thả lau vết nước.
Mạnh Vọng An cười với đồng nghiệp: “Không sao đâu.”
Anh liếc tôi một cái như có như không.
Tôi còn chưa kịp xin lỗi thì anh đã nhẹ nhàng đi mất.
“Tổng thanh tra Mạnh đẹp trai quá!”
“Không biết có bạn gái chưa ta?”
Các đồng nghiệp ríu ra ríu rít.
Chỉ có tôi cầm cốc cà phê, cả người nhếch nhác như tội phạm bị lưu đày nhiều năm.
Buổi tối tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-an-cua-thanh-xuan/2800043/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.