10
Dự án mới phát triển không mấy thuận lợi.
Ngày nào tôi cũng phải tăng ca đến khuya, còn có một bóng đèn cuối cùng tắt cùng với tôi của Mạnh Vọng An nữa.
Dự án đầu tiên sau khi nhận chức, anh còn liều hơn cả tôi.
Tôi không nhịn được nhớ lại hồi cấp ba.
Hồi đó vì để nhìn lén anh, tôi còn cố ý tìm lý do xin đổi chỗ ngồi.
Ánh mặt trời chiếu lên mặt anh, cả người anh sáng lên.
Sau đó chuyện tôi tỏ tình nổi tiếng cả trường, giáo viên rất tức giận, chuyển tôi đến chỗ xa anh nhất.
Vì thế mà tôi đã buồn rất lâu.
Có hôm tăng ca xong, chúng tôi lại gặp nhau ở thang máy.
Tôi không nhịn được mở miệng: “Thật ra anh không cần phải tự tạo áp lực cho mình như vậy.”
“Ừ.” Giọng anh không lớn: “Em cũng vậy.”
Vừa dứt lời, bầu không khí lại im lặng.
Chúng tôi cùng cho đối phương một lời khuyên giống nhau, cũng đều biết đối phương không làm được.
Cái này chắc là sự ăn ý của người trưởng thành.
Nhưng loại ăn ý này giữa tôi và Trần Tư Vũ không có.
Sau nhiều lần bị tôi từ chối lời mời, cậu ấy uất ức lại bắt đầu bộc phát.
Liên tục gửi tin nhắn wechat, tôi không đọc kỹ, chỉ trả lời một câu…
Đang bận, có việc gì về rồi nói.
Tối hôm ấy có một buổi liên hoan rất quan trọng, liên quan đến vận mệnh của dự án mới.
Cho nên tôi căn bản không có sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-an-cua-thanh-xuan/2800040/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.