Tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ tuy mạnh, nhưng ở trong mắt Bất Trụy, cũng chỉ là một con kiến hôi, trở tay là có thể giết chết bất cứ lúc nào.
- Xem ra là tông môn ở địa phương khác mới không biết trời cao đất dày như vậy, không lẽ coi Trung Châu chúng ta là nơi nông thôn nhà quê để bọn họ có thể tùy ý diễu võ giương oai sao.
- Sắp tới ngày đại thọ ngàn tuổi của Tường Vân lão tổ, là đại lễ của tông môn, những kẻ này không ngờ lại đến gây sự vào lúc này, thực quá ngu ngốc.
- Hắc hắc, hôm nay có lẽ sẽ có một phen náo nhiệt, mà nhìn đoàn người này hùng hổ tiến tới, rồi lại tàn tạ mà về thôi. Chọc giận Huyền Không Môn, cho dù tất cả bị giết cũng không phải không có khả năng.
Mọi người đang nghị luận ở bên trong, chợt một đạo khí tức mạnh mẽ trong Hoa Nguyên Thành ầm ầm bộc phát, xông lên tận trời, khuấy đảo phong vân.
Uy áp ầm ầm kéo tới, bao bọc toàn bộ Hoa Nguyên thành.
- Người phương nào dám ở Hoa Nguyên thành sinh sự, cho rằng Huyền Không Môn ta là chốn không người sao?
Một lão giả chân đạp hư không mà tới, hai mắt lóe tinh quang, áo bào bay phất phới, phát ra uy thế mạnh mẽ.
Người này chính là Huyền Không Môn Tường Vân lão tổ, Bất Trụy sơ kỳ tu sĩ. Hôm nay chính là mừng thọ ngàn tuổi của hắn, mới vừa rồi còn đang tiếp nhận chúc mừng của các tu sĩ, không ngờ Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao/1958867/quyen-4-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.