Cách tiểu hồ không xa, tại lương đình (chòi nghỉ),một bóng hình xinh đẹp mềm yếu đang ngồi trong đó.
Vào thời khắc này, bóng hình xinh đẹp kia chậm rãi quay đầu lại, lông mày cong cong, môi anh đào hồng thắm, mặt đẹp không trang điểm, một cỗ xuất trần cao quý tự nhiên tán phát ra. Hình như thấy được Tiêu Thần, trong đôi mắt sáng ngời kia lộ ra ý cười, lập tức khóe miệng nhếch nhẹ, thực là khuynh quốc khuynh thành làm đảo lộn chúng sinh.
- Tiêu lang, ước hẹn ba năm đã đến, thiếp thân một mực cứ thế chờ đợi.
Tiêu Thần nhíu mày, ánh mắt lộ ra vẻ băng lãnh, cấm chế này rất mạnh mẻ, lại có thể từ ký ức của tu sĩ sinh ra Huyễn trận, nếu là người tâm trí không kiên định, sợ là khó có thể vược qua.
- Ba năm này, mỗi đêm thiếp đều nhớ chàng đến không ngủ được, hôm nay Tiêu lang rốt cục tu luyện thành công trở về tông môn, nhưng sao lại lãnh đạm với thiếp như thế?
Chờ đợi một lát, Cơ Nguyệt Vũ mắt thấy Tiêu Thần không có nửa điểm phản ứng, đôi mắt đẹp nháy mắt che kín hơi nước, long lanh chực khóc, khiến người thương tiếc.
Tuy rằng biết rõ là cấm chế biến ảo mà ra, nhưng Tiêu Thần trong lòng vẫn nhịn không được mà thấy đau xót.
Một lát sau, ánh mắt Tiêu Thần chớp lên, trên mặt lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ, bước nhanh tiến lên mấy bước, đem Cơ Nguyệt Vũ ôm vào lòng, thấp giọng nói:
- Nguyệt Vũ, ba năm không thấy, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao/1958282/quyen-2-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.