- Hai người chúng ta thân đã chết, giờ phút này bất quá chỉ là nguyên thần dung nhập vào thân thể Khống Thi trùng, vì thế mới có thể miễn cưỡng bảo trì thần trí, nếu không thì kết cục cũng giống như những hủ thi khác thôi.
Nam hủ thi cười khổ lắc đầu,
- Tuy rằng hai người chúng ta thông qua cắn nuốt những Khống Thi trung khác để tiến hóa, tu vi có thể so với Kim Đan tu sĩ, nhưng muốn rời khỏi nơi này, ít nhất cần phải tiến hóa lần thứ hai đạt đến cảnh giới Kim Đan hậu kỳ mới có hi vọng! Nhưng trong lăng mộ này trừ bỏ những Khống Thi trùng cấp thấp nhất còn lại thì đã bị chúng ta cắn nuốt hết rồi, trừ phi tiến vào tầng thư hai của mộ địa, nếu không sẽ không thể nào tiến hóa thành công.
- Tầng thứ hai mộ địa!
Nữ hủ thi nghe vậy thân thể run lên, con mắt mờ nhạt lộ ra vẻ sợ hãi,
- Theo bản năng Khống Thi trùng cảm ứng, trong đó tất nhiên có Nguyên Anh kỳ tứ giai Khống Thi trùng tồn tại, chúng ta tiến vào đó tất nhiên sẽ bị chúng cắn nuốt!
Nam hủ thi nghe vậy trầm mặc một lát, vừa muốn mở miệng thân thể hơi cứng lại, trong con ngươi mờ nhạt hiện lên vẻ vui mừng, thất thanh nói:
- Tức thật, thật là tức quá! Hơn một ngàn năm, rốt cục lại có tu sĩ tiến nhập nơi này!
- Ngàn năm trước nữ tu kia ngộ nhập nơi này, ta cùng chi giao- liên hợp lai đem cắn nuốt, mới có thể tiến hóa đến tam giai, hy vọng là lần này lại có một gã tu sĩ, có khả năng giúp ta đạt đến tam gia hậy kỳ!
Nữ hủ thi cũng giống thế, thân thể khẽ run, con ngươi mờ nhạt tràn đầy lửa nóng.
Phải biết là tu sĩ nam giới, đối với nàng là vật đại bổ…..
……
Trong huyệt động dưới nền đất, một cỗ hư ảnh Truyền Tống Trận màu xanh nháy mắt xuất hiện, sau vài hơi thở, một đạo nhân ảnh chậm rãi hiện lên trong đó.
Diệt sát độc nhãn yêu thú dưới đay hồ được cỗ thanh sắc ngọc diệp, trong đó ẩn tàng một cái cao cấp Truyền Tống pháp trận, sau khi Tiêu Thần tiếp xúc thì nhanh chóng khởi động, không để cho hắn có thời gian phản ứng, trực tiếp đưa hắn đến nơi âm u này.
Sắc mặt Tiêu Thần trở nên âm trầm, ánh mắt sầu khổ vô cùng, đưa tay vỗ túi trữ vật, đem Phiên Thiên Ấn cùng pháp bảo hình chùy đồng thời tế ra, sau đó bày ra liên tục mấy tầng pháp lực bảo hộ, lúc này mới cản thận hướng bốn phía nhìn qua.
- Đây là địa phương nào?
Sắc mặt Tiêu Thần trở nên âm trầm, vừa mới có được Thanh Ngọc Kiếm hảo tâm tình trong nháy mắt đã bị phá hư
- Trên người mang Thanh Ngọc Kiếm không thể thông qua Truyền Tống pháp trận rời khỏi thí luyện giới, mà hiện giờ trên người ta có hai Thanh Ngọc Kiếm, nói như vậy lúc này ta vẫn còn tại bên trong thí luyện giới.
Nghĩ tới đây, Tiêu Thần trong lòng an tâm một chút, hắn đến Mộc gia là vì tìm kiếm phương pháp Trúc Cơ, nếu đột nhiên bị Truyền Tống đến địa phương loạn thất bát tao( lộn xộn) mà bỏ lỡ việc này, đây thật là không tốt.
Tạm ngừng một lát, Tiêu Thần chậm rãi nhắm mắt, thần thức tỏa ra, mày không nhịn được phải nhăn lên, trong lòng sinh ra vài phần kinh nghi, ở nơi u ám quỷ dị này, lấy nguyên thần Kim Đan sơ kỳ tu vi, thần thức chỉ có thể bao trùm trong khu vực ba dặm.
Nơi này áp chế thần thức còn hơn ở trong thí luyện giới gấp mười lần!
- Nơi này lộ ra vẻ u ám, tất nhiên là nơi hiểm ác vô cùng, ta cần phải cẩn thận, để tránh xảy ra bất trắc.
Trong lòng Tiêu Thần âm thầm cảnh giác, tuy rằng âm u không thể nhìn thấy nhưng thần thức quét ra cũng đủ để thấy rõ nơi này.
Chỉ thấy giờ phút này hắn đang đứng ở trong một đường ngầm trống trải, đường lát gạch này cực kỳ rộng lớn, cao đến mấy trượng, uyển chuyển đi tới trước hai trăm trượng, xuất hiện một cây cầu đá, tình hình phía sau cầu đá, đã vượt qua khỏi phạm vi thần thức của Tiêu Thần.
- Nơi này rõ ràng do tu sĩ bố trí mà thành, lại đang ở trong thí luyện giới này, chẳng lẽ chính là âm mưu Mộc gia làm ra?
Tiêu Thần nhíu mày suy nghĩ một lát lại không thể phát hiện ra điều gì, đành phải cầm pháp bảo đi về phía trước.
Đi tiếp hơn hai trăm trượng, trên đường đi không sảy ra bất cứ điều gì ngoài ý muốn, nhưng cảm giác được xung quanh càng phát ra khí tức âm lãnh, trong long Tiêu Thần không hề buông lỏng cảnh giác, mà ngược lại mặt càng nhăn thêm, ánh mắt trở nên âm lệ hơn
Đầu cầu đá, thần thức Tiêu Thần đảo qua, trong mắt lộ vẻ kinh nghi, trên cầu đá này có bố trí cấm chế thần thức, lấy tu vi nguyên thần Kim Đan sơ kỳ, cũng không có cách nào xuyên thấu.
- Hừ!
Tiêu Thần hừ nhẹ một tiếng, thần thức xuyên qua kim ấn, nguyên thần nháy mắt tăng lên gấp năm lần đạt đến Kim Đan trung kỳ, hơn nữa còn có một trong những công dụng của Kim ấn là nghịch thiên – cho dù là người đả đạt tới cảnh giới nào đi chăn nữa cũng không thể phát hiện được thần thức bị cấm chế trong đó-
Phốc!
Thần thức tỏa ra, nháy mắt như lâm vào bên trong vũng bùn, mơ hồ truyền đến cảm giác bị vây khốn.
Tiêu Thần mặt trầm như nước, ánh mắt âm trầm xuống, trong lòng nổi lên một trận lo sợ vô cùng! Hắn dựa vào kim ấn đem cường độ nguyên thần tăng lên gấp năm lần tương đương với cảnh giới của tu sĩ Kim Đan trung kỳ, hơn nữa còn có công hiệu nghịch thiên, thần thức cấm chế, vậy mà thần thức vẫn như cũ không thể xuyên qua cấm chế trên cầu đá!
Có thể phỏng đoán, người bày ra cấm chế này, tu vi đã ở ngoài cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ!
Thần sắc trong mắc Tiêu Thần trở nên âm trầm bất định, nơi này xuất hiện Nguyên Anh chân quân tu sĩ bày ra thần thức cấm chế, làm cho lòng hắn kiêng kị vô cùng. Nguyên Anh tu sĩ, thần thông vô biên, so sánh với tu sĩ cảnh giới Kim Đan cao hơn gấp mấy lần! Lấy thần thông trước mắt của Tiêu Thần, nêu sử dụng hết lá bài tẩy, cho dù là đối mặt vơi tu sĩ Kim Đan trung kỳ cũng có thể miễn cưỡng đánh ngang tay, đối mặt với tu sĩ hậu kỳ vẫn có thể chạy được. Nhưng nếu cùng Nguyên Anh tu sĩ trong truyền thuyết đối địch, hắn tuyệt đối sẽ bị đối phương diệt sát trong nháy mắt!
- Cho dù nơi này là Nguyên Anh chân quân bố trí, ta cũng không có … đường lui nữa.
- Bị truyền Tống vào nơi này, ta không biết phương pháp rời đi, chỉ có thể một đường là dò xét đi về phía trước thôi!
- Tuy rằng nơi này lộ ra nguy cơ kỳ dị, nhưng dưới cơ duyên xảo hợp, ta chưa từng không có cơ hội đạt được chỗ tốt kinh người.
Bất quá qua vài lần hô hấp, trong mắt Tiêu Thần thần sắc biến ảo, trong lòng muôn vàn ý niệm trôi qua, đáy mắt cuối cùng lộ vẻ kiên định.
Từng bước bước đi, chân trước vừa đặt lên cầu đá, trong phút chốc cảnh sắc thay đổi đột ngột, vài tên khô lâu đen kịt, hơi thở âm lãnh hỗn loạn vô cùng, ập xuống đầu.
Đồng tử Tiêu Thần co lại. mắt thấy khô lâu gào thét mà tới, nhưng hắn không có nửa điểm ngăn cản. Qua một lần hô hấp, khô lâu đen kịt kia đã cách Tiêu Thần không đến một trượng, mồn to mở ra, hướng Tiêu Thần hung hăng cắn tới. Nhưng đang lúc khô lâu sắp chạm vào hắn, đột nhiên giống như mây khói thông thường chậm rãi phiêu tán.
- Khô lâu đen kịt này đúng là ảo ảnh!
Vài tên khô lâu lần lượt tiêu tán, đợi đến cuối cùng chỉ còn một con mở rộng cái miệng, đang hướng hắn cắn xuống, tay hắn đột nhiên dương ra trước người, pháp bảo hình chùy sớm đã được hắn rót pháp lực vào gào thét bay đến, nhay mắt đem khô lâu xuyên thấu!
Chi nha!
Sau khi khô lâu kia bị xuyên thấu, lại phát ra một tiếng tê minh bén nhọn, khô lau vỡ vụn chậm rãi hóa thành một bãi chất lỏng màu đen.
Tiêu Thần đem vật ấy nháy mắt diệt sát, trong mắt không co vẻ mừng rỡ, ngược lại ánh mắt càng hiện lên vẻ kiêng kị.
Đột nhiên, cảnh sắc thay đổi lần nữa.
Đây là một chỗ xinh đẹp và tĩnh mịch, Dược viên không lớn, chừng bảy tám mẫu, có một hồ nước nhỏ,bên trong có vô số cá trắm, bên cạnh tràng ngập kỳ hoa dị thảo, một trận mùi hương quanh quẩn bay vào trong mũi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]