Ta không lên tiếng, gắp một miếng củ cải bỏ vào miệng, hơi ngọt ngào hơi chua xót, giống như Thanh Vận trong lòng ta.
Thanh Vận Quan thấy ta không trả lời chỉ thản nhiên cười cười, bỏ qua chuyện đạo bào dính đầy dầu mỡ nói tiếp: “Thất nhi, sư phụ nghĩ sau này trừ việc giặt giũ nấu cơm, chuyện bưng trà rót nước giao cho Mặc nhi làm đi.”
Ta ngẩng đầu hồ nghi liếc nhìn Thanh Vận, thầm nghĩ hắn nhất định đang giở trò! Ta quyết không thể nghe Thanh Vận!
Vì thế ra vẻ hờ hững cự tuyệt đề nghị: “Sư phụ, không được đâu, đồ nhi tự làm cũng được.”
“Ôi chao~ Thất nhi mỗi ngày vì việc này đã lao lực, sao có thể ủy khuất Thất nhi.” Thanh Vận nói thật thương tiếc, dứt lời gắp một miếng thịt, chẳng qua lần này là bỏ vào chén hắn thôi.
“Không ủy khuất, mỗi ngày vì thí chủ bưng trà rót nước đồ nhi cũng thích thú...” Nếu nói hôm nay Thanh Vận không bị chó cắn đổi tính thì đến quỷ cũng không tin!
Thanh Vận không cần nghe ta đáp lại, cười nhẹ nhìn ta, tự sướng: “Sư phụ thấy ngươi mũi thật thẳng, dáng thật mượt mà, có thiên phú tu đạo. Sau này theo sư phụ tu đạo cho tốt đi.”
Mũi thật thẳng, dáng thật mượt mà.
Sư phụ, người xác định giờ người đang nói ta có tướng vượng phu đúng không?
“Tu đạo?” Việc này khiến ta thật sự buồn bực, ta vào đạo quán này không để tu đạo thì ngươi nghĩ ta làm gì? Chẳng lẽ thắp hương bái phật!
“Ý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-thanh-than-di/3230030/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.