Sau khi xem Càn Khôn Bí Tịch, Thanh Vận vẫn kết tay trước ngực, nhắm cặp mắt dài hẹp lại, ngưng thần nín thở rồi chậm rãi niệm một câu chú.
“Dương dương hiển hách, mặt trời đằng đông, âm dương chi bình! Ngũ hành biến cứu! Hồn hề trở lại! Thái Thượng Lão Quân cấp cấp như luật lệnh!” Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Thanh Vận vừa bấm tay niệm chú xong thì đạo bùa vẽ bằng chu sa đang ở trên bàn bỗng nhiên bốc cháy, rất nhanh đã thành tro tàn!
Ta trợn mắt há mồm nhìn một màn trước mắt, trên đời này... Thật sự có quỷ thần sao...
Thanh Vận chậm rãi mở mắt, đi đến trước giường rồi dừng lại, chần chờ một lúc rồi lay lay Phương Hải Kinh và Đoạn Liễu Yên. Hai người chậm rãi mở mắt, mê man nhìn Thanh Vận.
“Đoạn cô nương?” Thanh Vận nhìn Đoạn Liễu Yên kêu thật cẩn thận.
Đoạn Liễu Yên nhìn Thanh Vận một hồi, lúc này mới sực nhớ ra bèn vội vàng nâng tay lên nhìn, kế tiếp khiếp sợ ngồi dậy, kiểm tra cơ thể, đến khi chắc chắn đó chính là mình, nhìn Thanh Vận mừng rỡ không thôi.
“Đạo trưởng, đã đổi lại! Thật sự đổi lại!”
“Đổi lại thì tốt.” Thanh Vận vẫn ra vẻ đạo mạo, vừa rồi rõ ràng thấy lúc Thanh Vận lay tỉnh bọn họ, ngón tay thon dài hơi run run.
“Đoạn tiểu thư, đã ủy khuất ngươi nhiều ngày...” Sau khi Phương Hải Kinh tỉnh lại, lập tức xuống giường, cúi lưng cung kính nói với Đoạn Liễu Yên.
“Ừ.” Đoạn Liễu Yên tùy tiện đáp một tiếng cho có lệ rồi đứng trước mặt Thanh Vận, mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-thanh-than-di/133682/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.