Đoạn lão gia cung kính nghênh đón Thanh Vận và ta vào Đoạn phủ.
“Thật không dám dối gạt chân nhân, mấy ngày trước tiểu nữ vô ý rơi xuống ao trong phủ, sau đó sốt cao liên tục ba ngày, đã mời đại phu đến xem và cũng hạ sốt. Nhưng ai ngờ sau đó nàng bắt đầu nổi điên, luôn miệng nói mình không phải là con gái của lão phu, chỉ là người làm trong Đoạn phủ. Ngớ ngẩn hơn là, nàng còn nói mình là nam tử.” Đoạn lão gia vừa đi vừa mặt co mày cáu kể lại cho Thanh Vận nghe.
Ta một mình thưởng thức Đoạn phủ, dù sao trong mắt Đoạn lão gia, ta chỉ là đồ đệ của chân nhân ngang hàng với người qua đường Giáp, chẳng qua nể mặt Thanh Vận mới để ta vào phủ.
Cảnh trí bên trong Đoạn phủ rất tú lệ, sơn trì đình các, tường hoa, cửa sổ chạm trổ, ngoài ra còn trồng không ít hoa thơm cỏ lạ độc đáo. Nhưng mớ hoa lá này chắc cũng tốn kém không ít, nếu đưa hết cho ta để ta với Thanh Dạ lưu lạc thiên nhai thì tốt biết mấy.
“Cho nên, Đoạn lão gia vẫn che giấu tin này?” Thanh Vận vẫn ra vẻ ung dung, bình thản như trước hoàn toàn đối lập với biểu tình sầu khổ của Đoạn lão gia.
“Khiến chân nhân chê cười rồi. Nhưng nếu tin này truyền ra ngoài, chưa tới một ngày sẽ trở thành trò cười khắp Bình Ngư Trấn nên lão phu nhốt tiểu nữ trong phòng đã nhiều ngày, nghiêm cấm hạ nhân đồn đại ra ngoài.” Nói xong, ba người đã vào đến một cái sân.
Trước cửa có hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-thanh-than-di/133681/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.