Trương Tịch Nhan đọc xong tin nhắn Trương Đạo Dĩnh vừa gửi, nhắn tin trả lời: "Bà nội ba, Đạo Dĩnh còn nhỏ, tha cho con bé đi."
Đứa nhỏ lanh lợi như Trương Đạo Dĩnh làm sao sẽ giúp bà nội ba đi cáo trạng tổ tông đời thứ hai cơ chứ? Cô bé luôn luôn biết cách chu toàn rồi ôm đùi cả hai bên.
Tin nhắn khác được gửi đến: "Quản lý cho tốt con trai của mình đi. Con đến mà xem ông ấy đánh bà nội ba thành cái dạng gì rồi nè."
Trương Tịch Nhan đáp lại: "Mạnh mẽ dùng cổ thuật nghịch chuyển kinh mạch sẽ rất hại thân đó nhen." Thuận tiện gửi thêm đơn thuốc trị liệu thân thể cho bà nội ba.
Bà nội ba Trương Kiều Nghiên không bị con trai cưng của Lê Trùng Trùng đánh chết, nhưng lại thiếu chút nữa bị Trương Tịch Nhan làm cho tức chết.
Trương Kế Bình ngồi vào bàn ăn, dáng vẻ đoan chính, thái độ ôn hòa. Giọng nói của anh có vẻ khàn khàn hơi khó nghe, nhưng câu từ ngắn gọn đối đáp khéo léo, làm cho người đối diện cảm thấy người này vô cùng có giáo dục.
Liễu Lôi thiệt tình cảm thấy người anh em họ này của sư muội rất không tồi, rất đáng để kết giao, không tránh khỏi cùng anh chàng uống nhiều mấy ly, uống đến đỏ hết cả mặt.
Anh ấy nhìn Trương Kế Bình, thấy người này uống còn nhiều hơn cả mình, nhưng sắc mặt không có chút thay đổi, tư duy vẫn như cũ rõ ràng, tửu lượng tốt đến làm người thán phục.
Trương Kế Bình vừa ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-da-lau-khong-gap/3555775/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.