Bà nội ba Trương Kiều Nghiên tuy không bận đến mức không có thời gian trở về ăn Tết, nhưng xác thực bà cũng có rất nhiều việc cần làm.
Dựa theo kế hoạch của Trương Tịch Nhan thì bà sẽ đem theo nhóm cổ thi tổ tông đi đánh phá mấy chỗ lớn của bộ lạc Ứng Long, nhưng mà, tên Canh Thần kia phá hủy Vạn Quan Trận của nhà bà, lại hoàn mỹ tránh đi lão tổ tông đời thứ hai Trương Kế Bình, khiến cho bà một cái cổ thi tổ tông cũng không dám mang, lén lút bày trận rồi bỏ chạy. Từ trước đến nay bà chưa từng nghe Lê Trùng Trùng nói chuyện bao giờ, tính tình Trương Tịch Nhan thì trầm mặc ít nói, nhưng Trương Kế Bình lại là cái lảm nhảm. Trương Kế Bình biến thành cổ thi dây thanh quản bị hư mất, nói chuyện ê ê a a, hơi thở tanh hôi muốn chết, cố tình lại rất thích lèm bà lèm bèm, còn là tay lảm nhảm thích lèm bèm sức chiến đấu cao đến lên trời trong toàn bộ tổ lăng. Chuyện khiến bà hối hận nhất cuộc đời này chính là đi xốc quan tài của Trương Kế Bình, khi đó tuổi nhỏ không hiểu chuyện, xốc quan tài của ông ấy xong bị ông ấy đấm cho một trận nên rất không phục, còn vứt đồ vô quan tài của người ta. Bà vừa chạy vừa mắng tổ tông, mồm liên thanh như pháo nổ càng mắng càng hăng, sau đó, ha hả... nói ra tất cả đều là nước mắt!
Này hết thảy ngọn nguồn đều là do chưa đến kỳ khai quan bảo dưỡng quan tài mà bà lại đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-da-lau-khong-gap/3555761/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.