Khi Trương Tịch Nhan quay trở lại xe, Liễu Vũ đã thay một bộ quần áo mới trang điểm đến xinh xinh đẹp đẹp.
Lúc trước Ngô Phượng Khởi giới thiệu Liễu Vũ đến tìm Âm Dương Đạo phái, Liễu Vũ còn giữ thái độ không quá tin tưởng, hiện giờ phát hiện ra Ngô lão thật sự rất có lương tâm, giới thiệu đại lão lợi hại như vậy cho cô. Ngô Phượng Khởi có thể tọa trấn ở tổng cục Tây Nam, tuyệt đối không phải là dạng mèo mèo chó chó tùy ý người khác khi dễ, chỉ bằng tên vãn bối của Ngô gia hôm nay vừa giáng một kiếm từ trên trời xuống đã phá tan ảo trận kia, liền biết gốc gác Ngô gia không phải dạng vừa. Nhưng mà Du đại lão Du Thanh Vi, đừng nói chừa chút mặt mũi, nàng ấy thậm chí còn đem mặt mũi của Ngô lão đạp xuống đất chà qua chà lại, ở đó có nhiều đại lão của các môn phái khác như vậy, mà nàng ấy tới cái liếc mắt cũng không thèm cho, cũng chưa thấy những môn phái đó dám hó hé cái gì.
Tịch Nhan bảo bảo nhà cô đánh người ta tan nát uy phong một cõi như vậy mà còn cố ý chạy tới cấp một cái thang cho những môn phái kia leo xuống, so sánh với nhau, bảo bảo nhà cô thiệt là dễ nói chuyện hơn Du Thanh Vi nhiều.
Liễu Vũ không dám chậm trễ, trực tiếp lái xe đến Cửu Lê hội sở.
Cửu Lê hội sở mở cửa 24/24, phòng bếp nấu đủ các món từ Á tới Âu, phòng tổng thống, phòng hội nghị, phòng đại tiệc thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-da-lau-khong-gap/3555747/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.