Liễu Vũ kinh doanh nhiều năm như vậy, nhưng chưa từng gặp tình huống nhiều cơ quan liên hợp với nhau đến niêm phong công ty. Trong nhận định của cô, một xí nghiệp hay tập đoàn nếu gặp phải trường hợp như vậy, trên cơ bản xem như phải đóng cửa. Cô đã chuẩn bị tốt tâm lý khi đến tổng bộ tập đoàn sẽ thấy cảnh tượng hỗn loạn này nọ. Nhưng mà, khi cô đến cổng lớn của tập đoàn Cửu Lê, bảo vệ ăn mặc chế phục vẫn đứng thẳng tắp ở vị trí của mình, công nhân viên quần áo khéo léo vẫn ra ra vào vào, bình thường đến có chút quỷ dị.
Cô lái xe dạo quanh một vòng bên ngoài tòa nhà tập đoàn Cửu Lê, thấy thế nào cũng như đang vận hành vô cùng bình thường. Liễu tổng lòng mang nghi hoặc lái xe vào bãi đỗ xe dừng ở vị trí đỗ và thang máy chuyên dụng dành cho tổng tài. Cô xuống xe, không có đi thẳng vào thang máy chuyên dụng, mà hướng về phía bãi đỗ xe cho quản lý cao tầng đi đến. Phần lớn vị trí đỗ xe đã đầy, những vị trí đỗ khác cho nhân viên bình thường càng là đầy ắp, bộ dáng như mọi người vẫn đi làm một cách bình thường.
Cô mang vẻ mặt tươi cười đi trở lại bên cạnh Trương Tịch Nhan đang đứng ở chỗ đỗ xe, nói: "Đi thôi, đi lên nhìn thử xem." Hai người không đi thang máy chuyên dụng dành cho tổng tài, mà đi thang máy công cộng lên đại sảnh, tuần tra một vòng qua các bộ phận ở mỗi tầng lầu.
Tất cả các bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-da-lau-khong-gap/3555740/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.