Dưới góc nhìn của Trương Tịch Nhan, Liễu Vũ là điển hình của thương nhân tư duy, quy tắc làm việc dựa vào phạm vi pháp luật tìm kiếm lợi ích, hành động lẩn tránh nguy hiểm không dám khiêu khích uy quyền đã khắc vào trong xương cốt, đây là kinh nghiệm sinh tồn được khắc vào trong xương cốt mà vô số thương nhân đã trải qua trăm ngàn năm dùng cả thân gia tánh mạng đúc kết ra được. Tư duy theo quán tính của Liễu Vũ là ôm đùi tìm chỗ dựa, gặp được chuyện gì sẽ bắt đầu tìm kiếm phương pháp giải quyết.
Ông Trương Trường Thọ ba của nàng đã dạy nàng rằng khi chịu ủy khuất thì phải đánh trở về, chính mình tự làm chủ cho chính mình, hành động là được. Cho dù đối phương có gia tài bạc triệu mánh khóe thông thiên, không cần hèn nhát, mệnh của nó chỉ có một cái, có trả bao nhiêu tiền hay quyền thế cũng không mua lại được. Ông Trương Trường Thọ nói là, ba không tin người chết còn có thể lăn lộn được bằng người sống, người mà khi dễ con, thì nó đã xác định được rằng con có thể khi dễ, bỏ qua cho nó, nó sẽ chỉ biết tìm mọi cách tiếp tục khi dễ con, trực tiếp đánh nó chết đi sống lại, xong hết mọi chuyện, xong việc!
Nỗi oan khuất của nhà nàng, nàng không cần tìm bất luận kẻ nào để khiếu nại, không cần bất luận kẻ nào thay nàng làm chủ, cũng không cần những kẻ đã giẫm đạp lên quy tắc kia cúi đầu nhận sai, bởi vì bọn chúng có thể phán xét ra kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-da-lau-khong-gap/3555739/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.