Liễu Vũ đi đến cửa phòng bếp liền ngây ngẩn cả người. Phòng bếp của nhà Trương Tịch Nhan còn muốn lớn hơn cả phòng khách của nhà nàng, bàn dài dùng để xắt rau chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn này nọ thôi đã to như bàn họp trong phòng hội nghị, ở trên bàn trừ bỏ bữa tối đã nấu xong, còn có một cái bồn lớn chứa đầy dược liệu, bên cạnh còn có một số bình và ung nhỏ, bên trong có tiếng vật còn sống bò lổn ngổn, nghe tiếng giống như là loài giáp xác, cũng có cả loài bò sát, lớn lớn bé bé chừng mười mấy cái. Trong phòng bếp có sáu bệ bếp, trừ mấy bệ bếp dùng để nấu cơm ra, mặt khác còn có hai cái bệ bếp đường kính chừng một mét đặt hai cái nồi cực to dùng để nấu nước, không biết nước nóng này dùng để tắm hay là ngâm dược liệu làm thuốc tắm. Chính giữa phòng bếp còn đặt một cái lò đan cao bằng một người trưởng thành, đáy lò và vách lò ám đầy khói đen, chứng tỏ được dùng rất thường xuyên. Quầy bếp, lu nước, bình, ấm sành, thùng, lồng hấp này nọ cùng với một dãy củi đã được bổ sẵn, đem một cái phòng bếp to như vậy chen đến chật hẹp.
Chị dâu nhìn thấy Liễu Vũ muốn bước vào phòng bếp, lập tức ngăn cô lại: "Phòng bếp nhiều khói dầu, em đừng vào." Chị đẩy cô đi ra ngoài, đóng cửa lại, khóa trái từ bên trong.
Liễu Vũ bỗng nhiên nghĩ đến một câu: "Phòng bếp là trọng địa, không phận sự miễn vào." Cô chỉ là muốn trốn vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-da-lau-khong-gap/3555695/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.