Thời tiết giữa hè, cho dù ở trong núi được bóng râm bao trùm vẫn thực nóng, cũng may đến giữa trưa một cơn mưa đã mang đi cái nóng mùa hạ oi bức, trả lại luồng không khí có chứa mùi hoa cỏ và bùn đất tươi mát thổi vào trong phòng ngủ, cả phòng mát lạnh, cho dù bị con cá mặn có tư thế ngủ cực kỳ không tốt chen lấn trên giường, nhưng Trương Tịch Nhan vẫn bổ sung được một giấc ngủ có chất lượng cực kỳ tốt. 
Một giấc ngủ tỉnh đã là chạng vạng, ánh hoàng hôn len lỏi qua khe hở của những thanh trúc chiếu vào trong phòng, tưới xuống ánh sáng vàng nhạt loang lổ. 
Trương Tịch Nhan bị Liễu Vũ lấn tới góc tường, còn bị Liễu Vũ ôm: Cho nên đây là nàng mượn giường của Liễu Vũ ngủ, Liễu Vũ liền đem nàng làm thành cái gối ôm? Thật đúng là bản chất của gian thương, không để cho bản thân lỗ một xíu nào. 
Nàng thầm mắng chửi vài câu, từ trong lòng ngực Liễu Vũ bò dậy. Nàng vừa mới nhổm dậy được nửa người thì Liễu Vũ đột nhiên mở mắt ra, vẻ mặt cổ quái nhìn nàng. 
Đây là cái ánh mắt gì? Trương Tịch Nhan sửng sốt hai giây mới phát hiện tư thế hiện tại của nàng không tốt cho lắm, bản thân nàng đang đè ở phía trên Liễu Vũ, tư thế và động tác vô cùng ái muội, thật giống như nàng đang thừa dịp Liễu Vũ ngủ muốn làm chuyện gì đó không thể miêu tả. Quan trọng nhất chính là biểu tình của Liễu Vũ chứng tỏ cô rõ ràng cũng nghĩ như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-da-lau-khong-gap/3555664/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.