Trương Tịch Nhan đối với việc Vô Chi Kỳ xuất hiện ở nơi này cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Vân Nam có địa lý nằm ở khu vực đứt gãy, đặc biệt là khe vực ở Nộ Giang, núi cao khe sâu, chênh lệch độ cao rất lớn, mặt ngoài của các ngọn núi được rừng rậm bao phủ kín kẽ, bên trong núi và ngầm dưới lòng đất thì có nguồn tài nguyên nước ngầm vô cùng phong phú, ngăn cách hoàn toàn với người bên ngoài, không bị ảnh hưởng hay phá hư bởi ngoại giới, bộ lạc nguyên thủy còn được bảo lưu tới thời đại bây giờ, đừng nói chi đến thủy quái. Trương Tịch Nhan hoài nghi nơi này không chỉ có mỗi Vô Chi Kỳ. 
Vừa rồi nàng nghe thấy tiếng khóc của trẻ con, nhưng đó tuyệt đối không phải là trẻ con, nơi này gần khe nước, chất lượng nước rất tốt, rất có thể đây là nơi sinh sống của loài kỳ nhông thường phát ra tiếng kêu như trẻ con khóc. Nhưng cũng có nhiều loài thượng cổ mãnh thú được ghi chép lại trong sách có tiếng kêu như trẻ con khóc, nhưng rốt cuộc là loài gì thì nàng cũng lười suy nghĩ thêm, để tránh xảy ra chuyện như vụ việc nghe thấy tiếng chuột đánh nhau mà lại tưởng là nháo quỷ ở thôn quê. 
Nàng ngồi bên lửa trại, nương ánh lửa nhìn vết thương trên vai rồi lấy ra hai lá bùa vàng dán lên miệng vết thương. 
Liễu Vũ: "..." Trương đạo trưởng thiệt lợi hại, lấy bùa dán vết thương nha. 
Bùa vàng thật nhanh đã bị máu thấm ướt hòa tan thành một vệt phấn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-da-lau-khong-gap/3555661/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.