Đào Tinh vì một bữa hoành thánh mà dậy thật sớm, chưa tới năm giờ đã xuống giường, đánh răng rửa mặt xong còn chưa đến năm giờ rưỡi. Phải hơn một tiếng nữa mới đến giờ hẹn, cậu ngồi trên giường chán chê rồi mò qua trêu bạn cùng phòng khiến người bạn kia nổi máu điên định trói cậu lại, thế là cậu đành phải bò về giường của mình.
Đồng hồ hiển thị năm giờ rưỡi.
Cậu lăn qua lăn lại một hồi khiến nguồn năng lượng vốn không còn nhiều thoáng chốc đã hết sạch, trong người lại mệt rã rời, chỉ kịp gửi một tin nhắn cho Tiểu Trương rồi chui vào chăn ngủ tiếp.
Đào Tinh nghĩ mình chỉ mới ngủ có một hai phút, nào ngờ lúc thức dậy đã bảy giờ rưỡi sáng.
“…” Đào Tinh vọt đến phòng bên chất vấn Tiểu Trương: “Cậu cậu cậu!! Cậu nói mà không giữ lời!! Hoành thánh của mình đâu? Hoành thánh đâu?”
Tiểu Trương: “Cậu còn mặt mũi đứng đây nữa cơ á? Cậu nhìn lại xem cậu ngủ có khác gì con heo không, mình gọi cỡ nào cậu cũng không chịu dậy lại còn đánh mình, giờ còn trách mình á?”
Đào Tinh xụ mặt: “Không trách cậu thì trách ai!”
Tiểu Trương: “Còn dám nói tại mình? Cậu biết điều quá nhỉ?”
Đào Tinh: “Ở đây mình là luật! Nếu cậu không phục cứ đánh mình đi!”
Thế là Tiểu Trương một tay siết cổ tay Đào Tinh, một tay kia cầm áo khoác của cậu vứt ra ngoài, xong việc còn khóa trái cửa phòng lại.
Đào Tinh về phòng mình mà tức đến nghiến răng, sau đó cậu ôm bụng đói chạy đến thư viện, cậu quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-tinh-va-tieu-truong/1323150/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.