Ly Tâm cố gắng cố định vị trí, bởi cô biết, nếu như cô xơ xảy một chút, nhất định sẽ thịt nát xương tan.
Khi con người ta đang cận kề cái chết, ý chí sống mới là lúc vương lên mạnh mẽ nhất. Nhưng bàn tay cô dường như đang dần mất đi sức lực. Cô muốn bám chắc bao nhiêu, trọng lực lại muốn kéo cô xuống bấy nhiêu.
Tề Mặc rời khỏi vị trí, chạy về phía Ly Tâm, từ đằng xa, anh đã nhìn thấy hai chiếc trực thăng đang tiến về chỗ này từ hai phía. Một chiếc chắc chắn là của đám Hồng Ưng, còn một chiếc … Tề Mặc nhíu mày, là của Lam Tư.
Ly Tâm cố gắng bám chắc vào bờ tường, nhưng không hiểu sao, cô đột nhiên cảm thấy đầu váng mắt hoa. Cô lắc lắc đầu, muốn giữ cho đầu óc thật tỉnh táo, cô không còn thời gian nữa rồi. Ly Tâm di chuyển vị trí, cô đưa tay với lấy chỏm đá bên kia, nhưng trước mắt cô đột nhiên tối sầm lại, bụng âm ẩm đau.
Cô nghe thấy tiếng gió rít qua bên tai, cả cơ thể nhẹ bẫng đi. Rồi đột nhiên, cả người cô bị bao phủ bởi một lồng ngực rắn chắc, tuy vẫn nhắm mắt, nhưng cô ngửi thấy mùi hương nam tính của anh – Tề Mặc.
Quay lại cảnh vài giây trước, Tề Mặc đang dùng tốc độ ánh sáng chạy về phía Ly Tâm, khi cả cơ thể cô mất chỗ dựa rơi xuống. Tề Mặc liền bật nhảy khỏi sân thượng, ôm lấy cơ thể Ly Tâm, đồng thời chân kia đạp vào tường đá, xoay người, túm lấy dây thang mà Lam Tư vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-tinh-2/1257440/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.