– Vì sao? – Ly Tâm nghi hoặc hỏi.
Chỉ thấy khoé môi Tề Mặc hơi nhếch lên thành nụ cười lạnh lẽo đầy máu tanh. Cô liếc nhìn anh, không khỏi rùng mình một cái.
– Đợi đến lúc cần biết thì tự nhiên em sẽ biết thôi! – Tề Mặc nhàn nhạt đáp, ánh mắt anh không nhìn cô mà hướng về phía Hồng Ưng.
Đúng lúc này, Tề Mặc bỗng nghiêng đầu nhìn đám thuộc hạ đang đứng chỉnh tề sau lưng, cánh môi hơi mở ra, phát ra thứ âm thanh trầm thấp đầy lạnh lẽo.
– Đi!
Ly Tâm bám sát bên Tề Mặc, sải những bước chân vừa nhanh vừa dài.
Lúc này, đám người Hồng Ưng đang không ngừng đặt thuốc nổ ở những vị trí có địa thế yếu nhất.
“Bùm” một tiếng, bờ tường nổ tung, mặt đất lõm xuống một mảng.
“Răng rắc”, một loạt các âm thanh nứt vỡ vang lên, trên tường thành cao chín mét bắt đầu xuất hiện những vết rạn nứt, rồi dần dần lan rộng ra khắp thành tường.
– Rầm! – Tường thành sụp xuống.
Trong phút chốc, cả một bức tường cao lớn hình vòm tròn đã sụp đổ, tạo nên một đường tròn lớn bao quanh những toà lâu đài bên trong. Bụi bay mù mịt, đất đá ngổn ngang, Ly Tâm ho khù khụ mấy tiếng, bàn tay bé nhỏ phe phẩy vài cái trước mặt để làm dịu bớt bầu thông khí.
Cô vất vả trèo lên đống gạch đá ngổn ngang trước mặt bước vào bên trong. Trước mắt cô lúc này bỗng xuất hiện một thị trấn nhỏ bao phủ trong một màu cam đất trầm ấm. Ly Tâm kinh ngạc, xờ xờ vào bức tường của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-tinh-2/1257438/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.