Suốt hai ngày nay, đám Hồng Ưng vẫn đang vất vả truy tìm “hắn” – kẻ mà ai cũng biết là ai. Nhưng hắn đã có thể mạo danh và ở ẩn trong Tề Gia? Đương nhiên cũng không phải kẻ tầm thường. 
Còn lý do vì sao bọn họ nghi ngờ người mình? 
Thì lại vì những người giám sát bị thả thuốc hôm ấy. Đó là một loại thuốc mới do Lam Bang sản xuất, có tác dụng khiến hệ thần kinh con người bị tê liệt chỉ trong vài giây, khiến bọn họ không thể ý thức được bản thân đang làm gì, nói gì và suy nghĩ gì. Tuy nhiên, loại thuốc này mới chỉ trong giai đoạn thử nghiệm nên không hề có trên thị trường. 
Cho nên, nội bộ của Lam Bang chắc chắn cũng có vấn đề. 
Nhưng vì sao Tề Mặc nghi ngờ trò này không phải do Lam Tư gây ra thì lại là cả một vấn đề nan giải khác nữa. 
Thêm vào đó, an ninh của Tề Gia lại rất nghiêm ngặt, không phải ai cũng có thể ra vào được, nên lại càng khẳng định chắc chắn ý kiến trên. Vì người bên ngoài không thể rõ từng đường đi nước bước trong Tề Gia được. 
Đúng trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Lập Hộ lại từ bên ngoài bước vào. 
Vừa mới mở cửa phòng, anh liền cảm nhận được một bầu không khí trầm lặng u ám, đen tối và nguy hiểm, khiến trái tim anh bỗng trở nên loạn nhịp. 
Còn Hồng Ưng? Hoàng Ưng? Hắc Ưng? Và Bạch Ưng? 
Vừa thấy Lập Hộ, bọn họ liền giống như mèo nhìn thấy chuột, âm thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm. 
Cuối cùng cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-tinh-2/1257416/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.