Buổi sáng trên đảo vừa náo động vừa yên tĩnh, mặt trời vừa ló rạng trên mặt biển, ánh nắng ấm áp chiếu lên mặt nước xanh thẳm vô bờ, gió biển thổi lay hàng dừa ven biển, lá cây rì rào trong gió.
Hai bên quốc lộ ven biển ngoài căn nhà trồng kín những cây muồng hoàng yến, những bông hoa nhỏ xinh đẹp màu vàng kim nở đầy cành, cụm hoa mềm mại đung đưa trong gió biển, rơi theo gió như những hạt mưa, xào xạc kín trời, chẳng khác một một cơn mưa sắc vàng.
Chu Lạc tỉnh dậy xuống giường, anh đứng vươn mình trước cửa sổ. Lúc này Chu Lạc chỉ mặc một chiếc quần lót trắng, khi vươn tay lên, đường nét tấm lưng vừa khỏe khoắn vừa gợi cảm.
Một mùi hương quyến rũ bay lên từ bên dưới, nghe như mùi thịt xông khói đã rán chín. Anh tìm chun buộc mái tóc ngang vai thành một túm nhỏ, sau đó mở tủ quần áo lấy một chiếc sơ mi màu đen, xỏ quần tây rồi xuống tầng.
Bữa sáng đã được dọn sẵn lên bàn, có sandwich rau, trứng hấp nước tương cùng một cốc sữa ấm.
Chử Tuân mặc đồng phục màu xanh trắng đứng trước bàn ăn hí hoáy xếp đồ, nghe tiếng anh đi xuống, cậu bèn quay lại cười với anh, “Chú ơi, chú dậy rồi ạ? Tối qua ngủ có ngon không?”
Mắt Chử Tuân rất đẹp, trong bóng tối, mắt cậu có màu nâu nhạt như vỏ hạt dẻ, mà dưới ánh mặt trời, đôi mắt cậu lại tỏa ra ánh sáng màu xanh nhạt thần bí. Cậu mặc đồng phục gọn gàng đứng giữa ánh nắng buổi sớm mùa hạ, Chu Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-taroshi/247548/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.