*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chu Lạc lái xe chở Chử Tuân đang lim dim buồn ngủ, nửa tiếng sau, chiếc xe dừng lại trước một căn nhà nhỏ màu trắng.
Đây là nhà cũ của nhà họ Chử, cũng là nơi Chu Lạc và Chử Tuân sinh sống hơn mười năm qua. Căn nhà màu trắng cao hai tầng, được xây theo dạng nhà mái hiên[1] thời Dân quốc, bốn, năm cây cột màu trắng dừng sững bên dưới, nối liền một hành lang rất dài. Hành lang trồng kín là những thất lý hương, keo dậu và cúc thược dược, gần cửa ra vào là một chiếc bàn gỗ nhỏ, trên bàn có một chiếc ghi-ta làm từ gỗ vân sam màu vàng sẫm.
[1] Từ gốc là 骑楼, là một dạng kiến trúc trông như vầy:
Cơn mưa rào lúc chập tối thấm ướt mặt bàn, vài bông hoa nhỏ còn vương hơi ẩm rơi xuống mặt bàn, mấy bông hoa khác lại rơi trên dây đàn, lẳng lặng tỏa hương.
Căn nhà có hai tầng, ban công tầng hai đối diện với vườn hoa bên dưới. Tầng hai có hai ô cửa sổ rất lớn màu xanh nhạt, hoa tường vi hồng leo dọc theo lề cửa sổ, từng khóm hoa màu hồng phủ kín cả bức tường.
Trước căn nhà không xa là bãi biển, đêm về, mặt biển lặng lẽ sâu lắng. Gió biển mặn ẩm phả lên mặt Chu Lạc và Chử Thần, lay động khóm tường vi hồng trên ô cửa xanh, mùi thơm ngào ngạt lập tức tràn khắp căn nhà nhỏ.
Chu Lạc ôm hông Chử Tuân, dìu cậu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-taroshi/247547/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.